Thursday, May 14, 2015

Vol2- chap 10: Mountains of Loot

Chương 10: Những núi chiến lợi phẩm


Sau khi kết thúc chuyến đi săn tại Hầm mộ Barkhan, Weed trở lại chỗ Seagull cùng với Chén thánh của Helain trên tay. Ông ta đã bình phục và đang tìm kiếm thảo dược.

“A, vậy là cuối cùng cậu cũng quay trở lại. Nhiệm vụ tôi giao phó cho cậu sao rồi? Cậu đã tìm lại được Báu vật thất lạc của Freya chứ?” Seagull bắt đầu liên tục tấn công Weed bằng một núi câu hỏi.

“Tất nhiên rồi, nó đây.” Weed lấy ra Chén thánh của Helain và đưa nó cho Seagull.

“Ôiiii! Cuối cùng, bảo vật thần thánh này đã có thể trở về với Đền thờ Freya. Cám ơn cậu. Thành thực mà nói, tôi đã không hi vọng quá nhiều khi lần đầu gặp cậu bởi cấp độ cậu khá thấp, nhưng có vẻ như cậu đã hoàn thành nhiệm vụ một cách xuất sắc.”

*Ting*
Nhiệm vụ hoàn thành: Kho báu bị đánh cắp của Nữ thần Freya
Đền thờ Freya đã nhận được một lời tiên tri báo trước sự khởi đầu của thời đại mới, nơi sự hỗn loạn sẽ ngự trị một lần nữa.

Với hy vọng thay đổi được số phận, Đền thờ Freya đã thu thập nhiều môn đồ có năng khiếu về để nuôi dưỡng. Những hiệp sĩ thánh và các tu sĩ này có nhiệm vụ tìm lại báu vật bị mất cắp.
Seagull nhận được yêu cầu tìm lại Chén thánh của Helain, nhưng anh ta đã thất bại ngay chính nơi mà Weed lại thành công.

*Ting*
Tăng 200 điểm Danh tiếng (+200 Fame)
Bạn đã lên cấp!
Bạn đã lên cấp!

Đúng như hì vọng, phần thưởng ở một đẳng cấp hoàn toàn khác với những nhiệm vụ còn lại, khi mà nó có liên quan đến một ngôi đền.

200 điểm Danh tiếng và tăng liền 2 cấp!

Tuy nhiên, Seagull không lấy lại Chén thánh của Helain.

“Rất xin lỗi khi phải làm phiền cậu lần nữa, nhưng liệu cậu có thể mang nó tới Đền thờ Freya được không?”

“Tôi?”

“Đúng vậy. Tuy rằng tôi có thể mang nó trở về, nhưng bóng tối đang cố gắng trỗi dậy một lần nữa. Đã có những dấu hiệu cho thấy điều đó.”

“Những dấu hiệu… ý anh là…”

“Dù cho đây chỉ là tin đồn vô căn cứ, nhưng có vẻ như Barkhan đã làm sáng tỏ bí mật về cách trường sinh bất tử trong Trận Chiến Cuối Cùng. Có người nói rằng hắn đang cố gắng hồi sinh và tập hợp quân đội một lần nữa. Tuy nhiên, không một ai biết chính xác địa điểm cũng như quy mô của đội quân. Tôi van cậu, làm ơn hãy đưa Chén Thánh Của Helain tới Đền thờ Freya! Tôi không còn nhiều thời gian bởi tôi cần chuẩn bị cho những cư dân Avian trước những đợt tấn công có thể xảy ra.

*Ting*
Nhiệm Vụ Mới: Hộ tống Chén thánh của Helain
Seagull đang ở trong một tình thế khá nan giải, khiến anh ta không thể tới được thành phố Somre, nơi Đền thờ Freya tọa lạc.
Anh ta phải chuẩn bị cho sự trở lại của Barkhan- kẻ bất tử.
Bạn là người Seagull tin tưởng nhất để giao phó trọng trách này.
Độ Khó: C
Phần Thưởng: Không rõ
Yêu Cầu: Bạn cần hoàn thành nhiệm vụ này trong vòng ba tháng.



Đây là một chuỗi nhiệm vụ!’

“Nhiệm vụ lần này đóng vai trò quan trọng đem lại sự bình yên của toàn bộ lục địa. Trái tim tôi không thể tìm được lý do để từ chối nhiệm vụ quan trọng này. Tôi sẽ trao trả báu vật này về ngôi đền càng sớm càng tốt.

*Ting*
Bạn đã chấp nhận nhiệm vụ.

“Cám ơn cậu!” Seagull không ngừng vỗ cánh thể hiện sự cảm kích.

Dù cho Seagull có cố gắng tỏ ra chững chạc đến mức nào, cũng không thể thay đổi một sự thật rằng bản thân Seagull là một cư dân Avian khá dễ thương với vẻ ngoài bụ bẫm. Thật lòng mà nói, Weed đã phải lảng tránh nhìn vào khuôn mặt sáng sủa và đôi mắt long lanh Seagull để khỏi phì cười.

Tuy nhiên, cậu vẫn giữ thái độ tập trung, với dự định khai thác lợi thế khi Seagull đang có tâm trạng tốt. Đây là cơ hội cho kĩ năng độc nhất vô nhị của cậu: tâng bốc người khác lên tận mây xanh để moi được thông tin nhiều nhất có thể. Bản năng của cậu sẽ không bỏ qua bất kì một cơ hội nào, hơn nữa đây lại là cơ hội ngàn năm có một.

“Seagull-nim này, tôi nghe nói ông là danh y nổi tiếng nhất Lavias.”

“Vậy à? À, tôi gọi là có đôi chút am hiểu, mặc dù vậy cậu sẽ không thể tìm thấy một danh y Avian nào vừa đẹp trai, vừa lạnh lùng như tôi đâu.”

Những lời tâng bốc luôn làm người khác thích thú, và nó đặc biệt hữu dụng với những cư dân Avian óc chim.

“Vậy ông có thể chỉ cho tôi sự khác biệt giữa các loài thảo mộc được không?”

“À? Phải chăng cậu muốn học thêm về thảo dược?”

“Đúng vậy. Tôi muốn học tất cả những gì Seagull-nim có thể chỉ dạy. Sự thật là tôi muốn tiếp bước và trở thành một người uyên bác giống như ngài.”

“Ta thích cách suy nghĩ của cậu rồi đấy. Tất nhiên, việc phân biệt các loài thảo mộc là rất quan trọng, nhưng điều quan trọng nhất là cách cậu đào chúng ra khỏi đất kia.”

“Cậu không được làm hư hại phần rễ. Hãy bắt đầu tách lớp đất xung quanh từ từ và nhẹ nhàng như này, rồi như này…”




*Ting*
Kĩ Năng Mới: Thực Vật Học.

******

Weed săn bắn trong Hầm Mộ Barkhan thêm một lúc trước khi khăn gói lên đường hộ tống Chén Thánh trở về Đền thờ Freya. Thật tiếc là cậu đã không thể quét sạch Tàn Tích Balrog, Đền Thờ Gaet hay Thắng Cảnh Segmail, đơn giản vì chúng quá sức của cậu. Lũ quái vật yếu nhất ở đấy chính là lũ Death Knight. Những tên quái vật khác là: Balrog, Succubi, Blood Lady và Blood Lord, và chúng có cấp độ dao động quanh 400. Chúng rất mạnh, kể cả đối với Weed.

Lũ quái vật này có thể nhận ra sự hiện diện của người chơi chỉ bằng bản năng, vì vậy cậu không thể lẩn trốn như đã làm với lũ Death Knight được. Và bởi vì Weed đã quyết định rời khỏi Lavias, cậu cũng không để bụng chuyện đó cho lắm.

“Chào mừng, du khách loài người!”

Chủ cửa hàng tạp hóa là một cư dân Avian mà Weed hiểu rất rõ, nhưng cậu vẫn bị đối xử như những người xa lạ bởi trí nhớ đặc biệt ngắn hạn của những người Avian.

“Tôi muốn mua 200 chiếc Lông vũ nhẹ nhàn và 1000 Trái Thiên Đường.”

Chủ cửa hàng rất bất ngờ.

“Ô, nếu cậu mua nhiều như vậy thì giá khá mắc đấy, liệu có ổn không?”

Bởi vì Lavias không có nhiều du khách, nên các vật phẩm đều bị nâng giá. Những vật dụng đơn giản được bày bán ở cửa hàng tạp hóa ít nhất cũng phải đắt gấp 4 lần so với thành Serabourg. Họ cũng chẳng có lấy những vũ khí nào tốt với tương xứng với giá thành. Mà nếu có, Weed cũng chẳng thể sử dụng chúng, khi đa số các loại vũ khí chỉ dành riêng cho những cư dân Avian.

Tuy vậy, có một số vật phẩm chỉ có tại Lavias. Lông vũ nhẹ nhàng và Trái thiên đường cũng nằm trong số đó.



*Ting*

Vật phẩm: Lông vũ nhẹ nhàng:
Độ Bền: 1/1
Số Lần Sử Dụng: 1
Khiến cho thân thể nhẹ tựa lông hồng, bỏ qua sát thương khi tiếp đất.
Giá: 50 bạc

*Ting*
Vật phẩm: Trái thiên đường:
Một loại trái cây chỉ có ở Lavias.
Nó hãy còn ăn được kể cả sau khi đã hái 6 tháng.
Khi được chế biến nó sẽ tăng lượng lớn chỉ số Thông Minh và May Mắn.
Giá: 15 bạc

“Hmm… tất cả hết 250 vàng, nhưng với cậu tôi chỉ lấy 235 vàng thôi. Cám ơn vì đã tín nhiệm cửa hàng chúng tôi!”

Sức mạnh của Danh tiếng!

Weed đã đạt 1200 điểm Danh tiếng nhờ vào việc tìm ra các hầm ngục mới cũng như hoàn thành các bản đồ. Kết quả là kể cả thái độ của người bán hàng đối với cậu cũng đã thay đổi.

“Cậu còn cần gì nữa không?”

“Liệu tôi có thể lấy vài quả trứng của người Avian được chứ?”

“Trứng của chúng tôi? Cậu cần chúng để làm gì?”

Trứng của cư dân Avian được lưu giữ và ấp ở một khu vực tách biệt, bởi vì họ đẻ một lượng vô cùng lớn. Thậm chí có những cư dân Avian đẻ trứng mỗi ngày, vì vậy số lượng là không thể tưởng tượng nổi. Những đứa trẻ Avian mới sinh trông chẳng khác gì những chú chim non, nhưng một khi lên 10, chúng bắt đầu định hình rồi trở thành những người Avian đích thực. Khi đã 30 tuổi, chúng bắt đầu đầu biết nói, trở nên thông minh hơn và bắt đầu sống trong các thành phố.

“Tôi rất yêu quý thiên nhiên cũng như những cư dân Avian vậy, và tôi chưa từng bắt gặp một giống loài nào cao quý hơn thế. Nếu có cơ hội, tôi rất mong muốn được chấp nhận làm cha đỡ đầu của lũ trẻ.”

Nhờ đó, Weed đã mua được 300 quả trứng Avian.

Cậu có thể cảm thấy dạ dày réo từng cơn khi mới chỉ nhìn vào chúng. Khỏi phải nói, Weed không có ý định nuôi nấng gì đâu.

“Liệu tôi có thể được trả công nếu đem những quả trứng này về với cha mẹ của chúng?”

Thật không may, những cư dân Avian không có quan hệ mật thiết lắm với những đứa con của họ. Cho dù cậu đem chúng tới, chẳng ai sẽ trả công cậu cả. Weed quyết định chế biến những quả trứng và ăn chúng. Mỗi quả trứng không chỉ thơm ngon, mà còn hồi phục sinh lực và năng lượng thêm 500 điểm, và 2% độ thành thạo trong kĩ năng Nấu Nướng.

****

Có một nơi mà Weed muốn ghé thăm trước khi rời đi, vâng đó chính là Khu Huấn Luyện Sơ Cấp. Cậu vẫn còn một việc chưa hoàn thành tại đó, và dường như Weed không thể dễ dàng bỏ qua.

Lần này mình nhất định sẽ thành công.’ Weed quả quyết.

Cậu mở toang cánh cửa và bước vào khu huấn luyện.

“Xin chào mừng!” Một cư dân Avian trông như một con gà trống niềm nở chào đón. Với thân hình cuồn cuộn cơ bắp và đôi chân rắn rỏi, thầy hướng dẫn trông khá lạ so với những cư dân Avian bình thường. Nụ cười nhanh chóng tan biến và thay vào đó bằng vẻ mặt trịnh trọng khi ông ta nhận ra Weed.

“Ánh mắt cậu đã cho tôi biết cậu đã tiến bộ rất nhiều. Mặc dù vậy, tôi vẫn phải nói trước: nếu thất bại, cậu có thể sẽ phải bỏ mạng. Liệu cậu vẫn tiếp tục thử thách này chứ?”

“Đương nhiên.” Weed trả lời đơn giản.

Do không thể cưỡng lại những lợi ích khi hoàn thành thử thách, Weed một lần nữa lựa chọn tiếp tục mặc cho nguy hiểm đầy rẫy. Thầy hướng dẫn đưa cậu tới một cánh cổng tăm tối dẫn tới một hành lang tối thui, nơi một người thậm chí chẳng thế thấy được tay và chân của chính họ. Tại đây, họ chỉ có thể sống sót bằng cách vận dụng tất cả các giác quan: khứu giác, thính giác và xúc giác.

“Nếu cậu thất bại, lần này tôi sẽ không ra tay giúp đỡ đâu. Với hoàn cảnh đó, cậu sẽ chết đấy. Nếu cậu muốn để lại di nguyện, tôi rất hân hạnh khi được giữ nó giúp cậu.”

“Nếu ông muốn, tôi sẽ cho ông khi trở lại.” Weed nói với một nụ cười gượng gạo.

“Rất tham vọng, tôi hiểu. Cậu có thể bước vào trong.”

Weed tiến vào đường hầm tối hun hút, với thanh kiếm đã nắm chặt trên tay. Cậu không phải đi xa cho đến khi…

*Vút*

Nhận thấy âm thanh của những binh khí bay tới, Weed né tránh theo bản năng và phản công.

*Keng!*

Âm thanh của kim loại khi va chạm. Sự dẻo dai linh hoạt của cổ tay. Rồi dòng chảy của không khí…

Những đốm sáng bùng lên mỗi khi thanh kiếm của Weed va chạm, soi sáng hành lang tối mịt trong vài giây. Weed vật lộn để có thể thấy được hình bóng mờ ảo của những kẻ đã tấn công, bóng tối nhấn chìm cậu bằng nỗi sợ hãi khi tiếng xé gió văng vẳng bên tai. Cấp độ của Weed quả là đã tăng lên thật, nhưng những người Thép Barbarian này cũng mạnh lên tương ứng. Những đòn tấn công phối hợp ăn ý của họ đã che giấu đi những khuyết điểm và khuếch đại sức mạnh lên mức tối đa. Những đợt tấn công không ngừng nghỉ khiến Weed không có thời gian để suy nghĩ và ép cậu về thế phòng thủ.

Tránh. Không tránh được. Tấn công. Hụt mất rồi.’

Ngay khi cậu quyết định được hành động tiếp theo, cậu bị buộc phải làm khác đi. Kẻ địch tấn công dồn dập, tới tấp như vũ bão. Khi cậu vượt qua được nỗi sợ, sự luyện tập của cậu thế chỗ và cơ thể cậu tự chúng chuyển động. Cậu đỡ đòn, né tránh và phản lại những đợt tấn công tàn bạo. Thực tế, giờ Weed đã chuyển sang trạng thái rảnh tay để có thể đối phó với những đòn đánh ập tới.

Weed nhớ lại cảm giác khi cậu đánh vỡ những quả bóng nước. Hiển nhiên, lần này mối nguy hiểm hiện hữu rõ hơn, và tốc độ những người Thép Barbarian này thật sự đáng kinh ngạc; nhưng một khi cậu đã làm quen được, phần còn lại quá đơn giản…

Quy luật. Có một quy luật trong cách di chuyển của họ. Mình phải tìm ra trình tự chính xác.’

Chuyển động của Weed bắt đầu ăn khớp với những đợt tấn công của những người Thép Barbarian, hoàn thiện chuỗi di chuyển.

Nước, mình phải uyển chuyển như dòng nước.’

Khi đã quen với chuyển động của những người Barbarian, Weed chuyển từ thế phòng thủ bất khả xâm phạm sang thế tấn công như vũ bão. Khi giao chiến, cậu cảm thấy trái tim mình như muốn nổ tung. Khi máu sôi sục, sức mạnh phá hủy của cậu đã nghiền nát từng người, từng người một.

*Crack! Pop!*

Giờ đây cậu không còn sợ hãi những người Thép Barbarian nữa. Họ chẳng còn là mối đe dọa.



Chỉ trong vòng 30 phút, Weed đã hạ gục tất cả 100 người Thép Barbarian. Cậu nằm vật ra đất sau khi đã kết thúc cuộc chiến, ngực phập phồng vì kiệt sức.

“…Phù” Cậu há hốc miệng để thở và cố gắng di chuyển nhưng cơ bắp đau âm ỉ. Tim cậu đập dữ dội và lượng sinh lực đã giảm xuống mức nguy hiểm. Cậu cảm thấy cơn đói đang cồn cào trong dạ dày.

Hành lang bỗng sáng rực và thầy hướng dẫn xuất hiện.

Một gương mặt cư dân Avian mờ ảo hiện ra với vẻ mặt ngạc nhiên, sau khi ông ta nhìn thấy phần còn lại của những người Thép Barbarian.

“Thật tuyệt vời! Cậu là người đầu tiên tại đây hoàn thành thử thách này.”

Weed run rẩy đứng dậy, vịn vào đôi cánh của thầy hướng dẫn.

“Vậy tôi đã vượt qua thử thách của Khu Huấn Luyện Sơ Cấp?”

“Tất nhiên!”

“Nếu không phiền, liệu ông có thể cho tôi biết có tất cả bao nhiêu người đã hoàn thành thử thách này trước tôi không?”

“Ở đây, cậu là người đầu tiên. Nhưng nếu cậu đang đề cập đến toàn bộ lục địa thì cậu là người thứ 400.”

Có tất cả 3 800 người đã vượt qua Khu Huấn Luyện Căn Bản. Họ là người đã tăng cường chỉ số bằng cách tập luyện không ngừng với con bù nhìn rơm suốt một tháng ròng.

Đó là một con số khá ấn tượng, vì nó yêu cầu quyết tâm tuyệt đối và sức mạnh ý chí để có thể hoàn thành. Tuy nhiên, lượng người chơi vượt qua thử thách của Khu Huấn Luyện Sơ Cấp còn ít hơn nữa. Điều này có thể là do nhiều người không tìm thấy Khu Huấn Luyện, nhưng lý do phù hợp nhất là bởi độ khó của các thử thách.

Thay vì tấn công một cách vô thức tên bù nhìn rơm trong suốt một tháng, để có thể vượt qua Khu Huấn Luyện Sơ Cấp, một người cần phải lĩnh hội được những điều thiết yếu khi đối đầu với một nhóm địch nhân.

Và điều này không phải ai cũng làm được!

Sau vô số những lần thất bại, một số sẽ kiên trì tiếp tục sau vô số lần ngã xuống. Đó là lượng kiên trì cần thiết để có thể vượt qua những thử thách.

Tất nhiên, phần thưởng cũng xứng đáng với những hiểm nguy và khó khăn mà họ đã phải trải qua.

“Cậu có tư chất để trở thành một chiến binh thực thụ. Cậu có ý định từ bỏ lớp nhân vật vô dụng hiện tại và trở thành Master Fighter (Chiến Binh Bậc Thầy) không? Với lớp nhân vật mới này, cậu có thể sử dụng tất cả các loại binh khí. Quyền cước tất nhiên cũng sẽ nhanh và mạnh hơn. Đây là lớp nhân vật ẩn dành cho những học viên võ thuật.”

*Ting*
Bạn có thể chuyển sang lớp nhân vật ẩn “Chiến Binh Bậc Thầy”
Bạn có thể sử dụng những kĩ năng đặc biệt liên quan đến lớp nhân vật này.
Bạn có thể tiến xa hơn trong việc tinh thông các loại binh khí. Chỉ số Sát Thương và Sức Sống cũng được gia tăng.
Bạn có muốn chuyển đổi không?
Có | Không
Chú ý: Nếu thay đổi, lớp nhân vật ẩn “Nhà Điêu Khắc Ánh Trăng Huyền Thoại” sẽ tự động biến mất.




Chỉ có những người bẩm sinh đã am hiểu các kĩ năng chiến đấu mới có thể vượt qua thử thách của Khu Huấn Luyện Sơ Cấp. Những hiệp sĩ, cung thủ hay những lớp nhân vật khác có thể gia tăng mức độ Tinh Thông Binh Khí. Hơn nữa, việc có thể sử dụng tất cả các loại vũ khí và thay đổi chúng trong chiến trận hẳn là một lợi thế vô cùng lớn.

Cung để tấn công tầm xa. Thương để khắc chế kị sĩ, và với kẻ thù sử dụng rìu. Tất cả chúng có thể tùy ý sử dụng.

Sức mạnh tấn công và chỉ số Sức Sống cũng tăng nhanh hơn những lớp nhân vật khác.

Chiến Binh Bậc Thầy.

Đó là phần thưởng chỉ dành riêng cho những ai đã vượt qua thử thách. Đa số người chơi sẽ lựa chọn trở thành Chiến Binh Bậc Thầy mà không cần mảy may suy nghĩ

Nhưng…

Weed không hề đắn đo về câu trả lời của mình. Mặc dù cậu đã vô tình có được lớp nhân vật Nhà Điêu Khắc Ánh Trăng và ban đầu cậu cũng khá hối tiếc, nhưng giờ đây tất cả chỉ còn là quá khứ.

Sự quyến rũ và lợi thế ẩn của lớp nhân vật Điêu Khắc đã mê hoặc cậu. Mặc dù Weed không rõ lớp nhân vật Chiến Binh Bậc Thầy mạnh đến đâu, câu trả lời của cậu vẫn không hề thay đổi

“Tôi sẽ giữ nguyên lớp nhân vật của mình.”



*Ting*
Bạn đã từ chối việc chuyển đổi lớp nhân vật!

Khuôn mặt thầy hướng dẫn nhuốm đầy thất vọng.

“Cũng tốt thôi. Và đây là một phần thưởng khác, dựa trên sự thể hiện của cậu trong suốt trận chiến.” Thầy hướng dẫn tiếp tục. “Ngoài ra, cậu có cơ hội nhận được một kĩ năng mới. Bất cứ hành động nào cậu thể hiện, một kĩ năng sẽ được tạo ra tương ứng để dành riêng cho cậu. Hãy làm những gì cậu muốn.”

Weed trầm tư. Một kĩ năng là thứ gì đó khó có thể đạt được chỉ bằng sự nỗ lực, và cơ hội này không nên để lãng phí.

Mình cần kĩ năng gì bây giờ?’ Weed phân vân.

Kiếm thuật ư?’ Ồ không, cậu không cần chúng. Cậu còn chưa thể vận dụng kĩ năng kiếm pháp hiện tại tới cảnh giới tối cao của nó.

Bộ pháp ư?’ Cho tới nay, Weed chỉ sử dụng đến chúng khi cố gắng thu hẹp khoảng cách giữa cậu và địch thủ trong một trận chiến tầm xa, hoặc khi né tránh phép thuật. Bản năng của cậu còn tốt hơn nhiều và do đó cậu không cần những kĩ năng như vậy.

Tất nhiên, khi phải đối mặt những đối thủ dạn dày kinh nghiệm, cậu sẽ cần phải sử dụng đến bộ pháp, nhưng cậu có thể bù đắp bằng những kĩ năng khác của mình.

Hay ma thuật?’ Weed hiện giờ chưa thể học chúng, nhưng một khi chỉ số Thông Minh trên 300 điểm, khi ấy cậu có thể học bất kì thứ phép thuật nào mà không cần quan tâm đến lớp nhân vật. Nhưng đó là chuyện của tương lai.

‘Phép thuật thần thánh?’ Cậu thậm chí còn không nghĩ lại đến nó. Sau nhiều lần cân nhắc, cậu quyết định làm một thứ gì đó ngẫu nhiên.

Bất kể mình làm gì, một kĩ năng phù hợp sẽ được tạo ra dành riêng cho mình.’

Cậu có thể làm bất cứ thứ gì mình muốn, nhưng cậu lại không biết phải làm gì. Weed đứng bất động, trong khi thầy hướng dẫn nhìn cậu chằm chằm.

Weed đột nhiên cảm thấy phân vân về ý định rời khỏi Lavias. Những kỉ niệm ngắn ngủi mà cậu đã trải qua cùng Da’in ùa về cùng lúc: những khu săn bắn hai người đã từng vượt qua, những tên Skeleton Knight, Skeleton Mage, Skeleton Soldier, rồi Dullahan, Death Knight, Spirit họ đã từng chiến đấu và đánh bại. Cậu bỏ lại tất cả đằng sau mà không có hi vọng có ngày trở lại.

Cô ấy có thể không còn sống nữa. Cậu hối hận vì chưa kịp nói lời chia tay.

“Ahhh…” Weed há miệng và tạo ra âm thanh nho nhỏ. Tiếng thét bắt đầu lớn dần lên, cho đến khi vang vọng toàn bộ hang động.

“AHHHHHHHHHHHH!!!”




Đây coi như là lời vĩnh biệt với những người Avian và kí ức về Da’in. Cậu giải phóng toàn bộ xúc cảm vào trong tiếng gầm đầy đau đớn.

*Ting*

Bạn đã học kĩ năng mới: Sư Tử Hống
Đó là một tiếng thét kinh thiên động địa, chất chứa ý chí của một chiến binh.
Hiệu ứng:
Gia tăng Tinh Thần Chiến Đấu cho đồng minh thêm 200%. Trong 5 phút, chỉ số Lãnh Đạo gia tăng 170%.
Kẻ địch sẽ rơi vào trạng thái hoảng loạn.
Chỉ số mới: Lãnh Đạo

*****

Làng Baran khởi sắc sau khi đánh bại lũ Lizardmen. Là hình tượng thu nhỏ cho vẻ đẹp và sự phì nhiêu, Bức tượng nữ thần Freya thu hút tầng lớp quý tộc và thương nhân đổ về từ khắp mọi nơi trên thế giới. Có lẽ nhờ sự phù hộ của bức tượng, ngôi làng không còn bị lũ quái vật xâm lược nữa. Giới quý tộc sẽ còn nhắc đến nó trên suốt quãng đường trở về.

Có một dòng chữ nhỏ được chạm khắc phía dưới chân bức tượng, nhưng đa số cho rằng nó hoàn toàn vô nghĩa.

“Mặc dù cấp độ điêu khắc còn thấp, tôi vẫn mong rằng tác phẩm Bức tượng nữ thần Freya sẽ được mọi người chấp nhận và thờ phụng vì vẻ đẹp của nó.”

Baran trước đây là một thị trấn nhỏ, bất chấp sự bảo hộ của giới quý tộc, vương quyền và thương nhân. Nhưng một khi lượng người chơi săn bắn xung quanh vương quốc Rosenheim ngày một tăng, dần dà việc di cư về phương Nam để tìm kiếm miền đất mới và thám hiểm đã góp phần gia tăng dân số trong làng.

Sự phong phú về những hầm ngục quanh đây, cùng với việc gia tăng 15% khả năng phục hồi Sinh Lực và Năng Lượng trong một ngày cho tất cả những ai từng chiêm ngưỡng Bức Tượng Nữ Thần Freya là chìa khóa để thu hút nhiều cư dân mới.

“Bức tượng này liệu đã có từ trước chưa?”

“Ai là người làm ra nó?” Mọi người tò mò và ngạc nhiên về bức tượng. Tin đồn lan truyền rằng tác giả là một nhà điêu khắc của đội quân chinh phạt, người đã giúp giải phóng làng Baran.

Weed trở thành người nổi tiếng.

Nụ cười thánh thiện và gương mặt thuần khiết như giọt sương mai đã quyến rũ mọi người. Họ không thể chịu nổi nếu không chiêm ngưỡng bức tượng mỗi ngày. Quảng trường gần bức tượng tràn ngập những thương nhân rao bán vật phẩm và những nhà thám hiểm tới để chiêm ngưỡng tác phẩm của Weed.

“Đây là những vũ khí được mua lại từ thành Serabourg. Tôi sẽ bán rẻ với giá gốc cộng thêm một chút phí vận chuyển thôi.”

“Mua vật phẩm giá cao đâyyyyy. Tôi sẽ trả thêm 10% so với giá bán lẻ của chúng.”

“Cần những chiến binh cấp độ trên 100 để săn bắn Salamander và Werewolve. Đạo tặc và Thích Khách cũng được chào đón.”

“Tôi đang cần tìm một nhóm để săn bắn tại Thung Lũng Chalupun, hoặc ít nhất là có người dẫn tôi tới đó. Tôi là một Xạ thủ cấp độ 120.”

“Đây là lần đầu tiên tôi đặt chân tới làng Baran. Hãy cho tôi vào nhóm với! Tôi là một thi sĩ. Tôi sẽ cất tiếng ca suốt toàn bộ trận chiến.”

Quảng trường ồn ào và đông đúc bỗng dưng tĩnh lặng. Điều này chỉ bởi vì sự xuất hiện của một thương nhân: Mapan.

Anh ta là một thương nhân cấp độ 70. Mặc dù chỉ là một tân thủ, anh ta chủ yếu chở hàng từ một nơi rât xa xôi hay đem chúng từ thành Serabourg và những thành phố lớn tới ngôi làng Baran để đổi lấy tài nguyên khác. Khách hàng nhanh chóng xúm lại.

Với ước mơ một ngày nào đó thống trị vương quốc Rosenheim, Mapan làm việc cật lực để kiếm tiền. Thu thập từng chút, từng chút một là niềm vui chỉ có những thương nhân mới có thể tận hưởng. Mapan đẩy bánh xe cút kít của mình vào một góc sau khi đã bán sạch số vật phẩm và thu lại cũng kha khá, rồi anh ta ngẩng lên nhìn trời.

Có một thứ gì đó từ trên trời rơi xuống.

“Hử…Hả? Đó là…”

Một thứ gì đó trông khá giống con người.

“M-m-một người, có người rơi từ trên trời xuống!” Mapan hét lên với toàn bộ lượng khí trong phổi, chỉ tay thẳng lên bầu trời.

“Anh ta nói cái quái gì vậy?” Một số cho rằng điều đó vô cùng phi lý, nhưng số khác nhìn theo hướng Mapan chỉ.

Đúng là có ai đó từ trên trời rơi xuống thật! Có một người đang ôm chín cái bao tải khổng lồ xuất hiện trên bầu trời, hướng thẳng xuống đất với tốc độ kinh hoàng!

“Ahhhhh!”

“Chạy đi!”

Ngay lập tức, quảng trường trở nên náo loạn.

*****

*Vùuuuuuuuuuuu*

Tai của Weed đau nhức vì âm thanh của những cơn gió rít điên cuồng. Nếu cậu tiếp đất với tốc độ này, từng đốt xương của cậu sẽ nát ra như cám, khỏi đề cập đến việc cậu sẽ lẹp kép thành một chiếc bánh bầy nhầy. Kể cả những hòn đá cứng nhất hay những tảng đá lớn cũng bị tan vỡ hay nghiền nát nếu bị cậu ngã phải.

Kể cả trong tình huống ngàn cân treo sợi tóc như vậy, Weed vẫn rất điềm đạm. Nheo mắt lại một chút, cậu lựa chọn khoảng đất để nhắm tới.

Sang phải một chút…’

Weed điều chỉnh cơ thể cho phù hợp và tăng tốc, như thể cậu muốn tới nơi càng sớm càng tốt vậy.

“Ahhhh!!”

“Chạy đi! Nhanh lên!”

Cậu có thể thấy rất rõ tiếng người la hét và nháo nhào cả lên. Những thương nhân nhảy bổ ra và bỏ lại đống hàng hóa như thể có một vụ cháy đang xảy ra vậy.

Từ lúc nào mà làng Baran có nhiều người như vậy?’ Weed nghĩ vẩn nghĩ vơ.

Cậu sử dụng chiếc Lông vũ nhẹ nhàng khi còn cách mặt đất 500m. Cơ thể cậu đang rơi tự do, bỗng chậm lại, như chịu ảnh hưởng vô cùng lớn từ sức cản không khí và nhanh chóng giảm tốc. Mặc dù vậy, do trọng lượng của chín bao tải đồ khổng lồ mang theo, chân cậu lún sâu xuống mặt đất 10 cm.

“……”

“Cậu ta là là ai?”

“Có phải cậu ta là một pháp sư?”

Mọi người chỉ trỏ, một số chết lặng vì những gì họ đã chứng kiến. Một số đang suy đoán danh tính của chàng trai bí ẩn rơi xuống từ trên không. Nghi ngờ đầu tiên là một pháp sư sử dụng phép thuật bay lượn. Nhưng thứ ma thuật này không phải ai cũng sử dụng được. Chỉ những pháp sư cấp độ trên 300 với phép thuật Ngũ Hành Tương Trợ mới có thể làm điều đó.

Một người cấp độ 300 có thể coi là người chơi đứng đầu Con Đường Đế Vương. Mà thể loại pháp sư nào lại lựa chọn cách xuất hiện như vậy, rơi từ trên trời xuống cơ chứ?

Và bởi vì Weed bay xuống với tốc độ quá ư vô lý, cậu thu hút nhiều sự chú ý hơn bình thường. Hơn một trăm người chơi nhìn chằm chằm vào cậu trong khi cậu ngó quanh thị trấn.

Weed nhìn về một chỗ không xa, mặc cho sự hỗn loạn và thấy Mapan đang nấp sau Bức tượng nữ thần Freya.

“Này anh kia.” Weed đột nhiên lên tiếng.

Mapan trả lời trong sự bất ngờ, “V-Vâng?”

Weed nhẹ nhàng nói, “Trông anh khá giống một thương nhân, anh có mua lại vật phẩm không vậy?”

“Tại sao, à vâng, tất nhiên rồi!” Mapan vội vã gật đầu rồi từ từ chui ra, lo sợ Weed sẽ đổi ý. Sau cùng thì Mapan là một thương nhân, và anh ta chuyên kinh doanh các mặt hàng.

Sau khi mua lại những vật phẩm với giá rẻ ở những thành phố lớn, sau đó sử dụng kĩ năng Giao Thương- kĩ năng chỉ có ở lớp nhân vật thương nhân, anh ta bán lại ở những cửa hàng khác với giá cao hơn. Những thương nhân có thể kiếm được rất nhiều điểm kinh nghiệm chỉ bằng việc mua một mặt hàng với giá rẻ rồi bán lại với giá rất, rất cao.

Weed trả lời bằng giọng thoải mái, “Anh trả cho đống này bao nhiêu?”

“Nếu anh bán lại cho những cửa hàng thông thường, lợi nhuận sẽ chỉ là 2% giá gốc. Tôi có thể trả cho anh thêm ít nhất là hơn 15% so với cửa hàng; và nếu bán với số lượng lớn, tôi sẽ trả thêm 18%. Tôi sẽ chỉ hưởng 2% lợi nhuận mà thôi.” Mapan trả lời một cách chế giễu.

Weed nhìn xung quanh để tìm người trả giá cao hơn Mapan, nhưng không ai lên tiếng. Cái giá đề nghị này đã quá hấp dẫn rồi.

Kĩ năng của một thương nhân tùy thuộc vào việc anh ta có thể bán hàng nhanh tới cỡ nào. Mapan, người chỉ hưởng lãi có 2%, được coi là một thương nhân khéo léo. Weed quyết định trao đổi với anh.

“Nếu anh đang định thu thập bất kì vật phẩm nào, tôi sẽ bán riêng cho anh.”

Mapan từ từ khép miệng lại.

‘Đây quả là một món hời!’ Mapan hào hứng nghĩ.

Liệu Weed có bao nhiêu vật phẩm mà dám nói rằng cậu ta bán riêng chúng nếu Mapan thích?

Khi bán một món hàng, bạn sẽ có lợi hơn nếu bán với số lượng lớn.

“Bất cứ thứ gì. Tôi đã bán sạch tất cả những gì tôi có, vì vậy đây là lúc tôi nhập hàng mới.” Mapan trả lời một cách hăm hở.

“Thật vậy sao?”

Weed dốc ngược một chiếc bao tải và lắc lắc nó. Từ trong cái bao ùa ra nào là chân của lũ Dullahan, khúc xương của bọn Skeleton, than củi, cành cây, những ngọn giáo rỉ sét, chùy bằng xương, và những mặt hàng khác không có hồi kết. Quần Suede, dây vàng, vải áo dài, và những mặc hàng khác nữa cũng ùn ùn tuôn ra. Chúng chất đống lên nhau, tạo nên một con núi nhỏ.

“S-Sao có thể vậy được!” Mapan trợn tròn mắt.

Để có thể đem theo từng này vật phẩm…Cậu ta đã đi săn ở tận đâu vậy?’

Đáng lý ra, lượng vật phẩm khổng lồ này không thể có được: những thứ này chỉ có thể thu thập khi săn quái, nhưng lượng vật phẩm thế này vượt ngoài những gì mà người khác có thể mang được.

Xem xét thực tế là không nhiều người đã đặt chân đến Lavias, Weed đã thu thập vật phẩm ở những chỗ giấu bí mật xuyên suốt các hầm ngục. Cậu không thể bán với giá tốt nếu đưa cho những cửa hàng ở Lavias. Mặc dù vậy, cậu sẽ lời to nếu rao bán chúng cho những thương nhân, những người sẵn sàng bỏ ra nhiều tiền hơn.

Lợi nhuận!

Tiền bạc!

Đó là những quy tắc không bao giờ lay chuyển của Weed. Cậu sẽ không bỏ đi bất cứ thứ gì, dù cho nó chỉ đáng giá 1 xu.

“T-Từng này vật phẩm ư…” Mi mắt của Mapan khẽ giật giật. Anh ta không thể tưởng tượng nổi có thể nhìn thấy lượng vật phẩm lớn như vậy trong suốt cuộc đời mình!

“Anh mua bao nhiêu?”

Mapan trả lời ngay tức khắc, không cần phải suy nghĩ. “Tôi sẽ mua tất cả những gì có thể!”

159 vàng là tất cả số tiền mà Mapan có. Thương nhân chỉ có thể kiếm tiền bằng cách bán lại những vật phẩm mà họ đã mua của những người chơi khác, nhưng do cạnh tranh khốc liệt, giá luôn bị đội lên, vì vậy việc lãi to là vô cùng khó khăn.

“Vậy thì lấy chúng đi.”

Vào thời khắc Weed cho phép, Mapan bắt đầu phân loại vật phẩm theo giá của chúng. Khả năng định giá của anh ta là để dùng cho những lúc thế này, vì vậy việc định giá một vật phẩm theo giá thị trường chỉ mất chưa đến một giây.

1 vàng… 2 vàng… giá trị cứ ngày một tăng, và anh ta nhanh chóng tính toán rằng núi vật phẩm ấy có tổng giá trị lên tới 157 vàng.

Ba lô ma thuật, thứ có thể ních đầy gấp 10 lần thể tích của chúng và giảm khối lượng vật dụng đi một phần ba, trút ra một đống vật phẩm như tuyết lở.

“V-vậy…” Mapan nở một nụ cười gượng gạo với Weed khi anh ta nhích đống vật phẩm về cửa hàng.

Sức nặng mà nó gây ra sẽ như nào nhỉ…?’

Tôi hiểu được gánh nặng mà anh ta đang mang…’

Đám đông bắt đầu tản ra, số còn lại nhìn Mapan với ánh mắt thương hại. Trong khi đó, vẻ mặt của những thương nhân khác lấp đầy sự sự ghen tức, vì nếu họ có thể bán lại từng ấy vật phẩm, họ chắc chắn sẽ tăng thêm một lượng lớn cấp độ.

Theo sau sự mở rộng của làng Baran, những cửa hàng vũ khí và tiệm rèn vẫn đã được xây dựng thêm. Mặt khác, có một loạt những cửa hàng mua bán những loại vật phẩm khác nhau.

“Tốt rất cảm kích với thương vụ mua bán của chúng ta! Và vì có quá nhiều vật phẩm, tôi sẽ trả cậu 169 vàng, chỉ lần này thôi đấy. Cậu có đồng ý không?”

“Rất cám ơn ngài!” Mapan có thể bán lại những vật phẩm này với mức giá hợp lý là 169 vàng nhờ vào việc thương lượng với những chủ cửa hàng khác. Mapan vui vẻ và vội vã bước ra khỏi các cửa hàng.

“Mình phải nhanh chân lên và cảm ơn cậu ấy mới được!”

Bởi vì cấp độ và sự thành thạo kinh doanh đã tăng lên đáng kể nhờ vào việc bán lại một lượng lớn vật phẩm, Mapan chạy về phía quảng trường với hi vọng ít nhất là nói lời cảm ơn. May sao, Weed vẫn đứng đó.

“Cám ơn cậu! Tôi là Mapan. Mong cậu lại ghé qua một lần nữa, nếu có cơ hội…”

Vào lúc ấy, Weed lại mở một chiếc bao tải khác và dốc ngược nó. Đột nhiên, một núi vật phẩm khác lại trào ra!

“Đ-Đ-Đó là…” Mapan như chết lặng và nhìn chằm chặp vào đống vật phẩm vừa hình thành trước mặt. Anh ta đã lóa mắt khi mới chỉ nhìn thấy một trong chín bao tải mà Weed mang theo.

‘…Thật không thể nào!’ Đó là tất cả những gì Mapan nghĩ: tất cả chín bao tải đều đầy ắp vật phẩm.

Weed dốc ra những bao tải khác tại nơi cậu đang đứng. Không tính cái đầu tiên, sáu bao tải sau chứa đầy những vật dụng thứ yếu, trong khi hai bao tải còn lại chất đầy vũ khí và giáp. Nếu tính tổng lại, tất cả đống vật phẩm ấy phải đáng giá ngàn vàng. Bao tải cuối cùng chứa bộ giáp của tên Death Knight và vô số thứ quặng khác nhau mà cậu giữ lại để dùng khi lên cấp độ 200. Cho đến nay, cậu đã thu thập được 145 quặng sắt và 109 quặng đồng!

Một khi kĩ năng Sửa Chữa lên mức Trung Cấp, một người có thể học được kĩ năng Rèn, vì vậy Weed tích trữ đống quặng để sử dụng sau này.

“Xin hãy cho tôi biết nơi cậu luyện tập!”

“Cậu đến từ trên trời, nhưng sao làm vậy được? Kể cả một pháp sư như tôi cũng không thể cảm nhận thấy luồng năng lượng chảy quanh cậu!”

“Cậu cho tôi ít tiền được không?”

Những người chơi khác tụ tập xung quanh Weed.

Chỉ trong chốc lát, Weed trở thành người nổi tiếng. Mặc dù vậy, những binh sĩ đang bảo vệ ngôi làng cũng xúm lại quanh Weed.

“Chỉ huy, có phải ngài đấy không?”

“Các anh…”

Họ là những chiến binh từng theo chân cậu tại Hang Ổ Litvart: Hosram, Dale và Becker.

“Ooh! Vậy cuối cùng ngài cũng quay trở về!”

Trưởng lão Ghandilva và những người dân làng khác cũng xuất hiện để chào đón Weed. Khi thấy cảnh tượng những binh sĩ và dân làng chào đón Weed thật niềm nở và nồng nhiệt, sự tò mò của mọi người lại càng tăng thêm. Cái người vừa trên trời rơi xuống theo đúng nghĩa đen và chiếm được sự tin tưởng và tôn trọng của những NPC này là ai?

Weed chào hỏi Ghandilva và những binh sĩ. Khi nhìn thấy sự thay đổi của của làng Baran, trong cậu dâng trào vô vàn xúc cảm.

Thật không ngờ tác phẩm điêu khắc của mình có thể đem lại hiệu ứng như vậy…’

Dưới chân Bức Tượng Nữ Thần Freya là dòng chữ chỉ mình Weed hiểu rõ. Mỗi lần nhìn thấy nó, cậu lại lo lắng vô cùng. Nếu Seoyoon trở về và phát hiện ra nó, một trận chiến là không thể tránh khỏi!

Nhờ có năng lực bẩm sinh của bức tượng, tốc độ hồi phục Máu và Năng lượng được tăng thêm 15%, và hiệu ứng này sẽ tồn tại trong một ngày.

Bức tượng nữ thần không chỉ có tác dụng với Weed và những người chơi khác, nó cũng cho kết quả tương tự tới các NPC. Nó đã giúp đỡ đáng kể cho những binh sĩ trong khi truy tìm quái vật và lên cấp. Nếu một tác phẩm Tinh Xảo đã có hiệu ứng đến nhường vậy, điều gì sẽ xảy ra nếu đó là một tác phẩm Lỗi Lạc, hay thậm chí một Tuyệt Tác?

Những bức tượng có thể tăng cường sức mạnh quân sự cho cả một thành phố.

Điêu khắc là một thứ gì đó tuyệt vời và khó có thể diễn tả…’

Trong khi Weed ngắm nghía bức tượng, chìm vào trong dòng suy nghĩ, thì thương nhân Mapan, người đã mua lại những vật phẩm của cậu xuất hiện.

“Xin lỗi… nếu không có gì phiền phức, liệu tôi có thể hỏi điểm đến tiếp theo của cậu được không?”

Mapan, nhờ có Weed, đã trúng một mánh lớn. Anh ta thăng liền 14 cấp độ, và kĩ năng Giao Thương đã thêm 3 cấp!

Người ta có thể nói rằng đó như một điều kì diệu xảy đến với một thương nhân vậy.

Weed nhún vai trả lời, “Tôi dự kiến băng qua dãy núi Baruk.”

“Dãy Baruk ư?”

“Đúng vậy. Điểm tôi muốn đặt chân đến chính là thành phố tự do Somre.”

Đó là nơi tọa lạc của Đền thờ Freya. Weed sẽ phải trao trả Chén Thánh Helain về chủ nhân của nó. Có hai con đường dẫn tới thành phố Somre.

Tuyến đường an toàn và thông dụng nhất là trở lại thành Serabourg, băng qua vương quốc Brent, và trước khi vượt qua Hilcos Badlands, đi thẳng theo hướng đông nam. Điều này quá phức tạp với Weed, không chỉ bởi nó tốn đến ba tháng để có thể tới nơi, mà cậu phải men theo một lối mòn.

Nó thật quá nhàm chán, vì vậy cậu dự định băng qua dãy núi nguy hiểm Baruk và tiến tới thành phố tự do Somre mau hơn. Mặc dù dãy núi này ít người chọn vì có nhiều quái vật, Weed giờ đã sở hữu một thứ vũ khí bí mật để dành cho những trường hợp khẩn cấp, vì vậy cậu không để tâm cho lắm.

“Đúng là cậu có khác.” Mapan mỉm cười

“Liệu cậu có thể đem tôi theo cùng được không? Ồ, xin đừng hiểu nhầm! Sau khi nhìn thấy những vật phẩm cậu mang theo, tôi có thể nói cấp độ giữa hai chúng ta chênh lệch một trời một vực, nhưng tôi sẽ không là gánh nặng cho cậu. Cậu biết đấy, những thương nhân rất yếu trong giao chiến mà,” Anh ta giải thích.

Thương Nhân là lớp nhân vật yếu trong hàng ngũ những lớp nhân vật không giao chiến. Mặc dù vậy, lớp nhân vật Nhà Điêu Khắc được biết tới là còn yếu hơn cả những Thương Nhân. Mặc dù vậy, Mapan không hề biết rằng Weed là một Nhà Điêu Khắc.

Thể loại Nhà Điêu Khắc kiểu gì mà có thể kết liễu một tên Death Knight hay Dullahan? Hơn nữa, một Nhà Điêu Khắc đang tìm kiếm những tên quái vật mạnh hơn vì hắn đã phát chán với lũ Death Knight, là một điều gì đó không tưởng.

“Kể cả nếu chúng ta cùng một nhóm, tôi sẽ không lấy mất nhiều kinh nghiệm lắm đâu. Thậm chí tôi sẽ lo chi phí thảo dược và băng gạc dùng cho những trận chiến.”

Phí tổn lớn nhất mà Weed phải chịu là việc mua thảo dược và băng gạc. Thương nhân Mapan đã nói rằng anh ta sẽ lo khoản đó, đồng nghĩa với việc nếu anh ta cho đi một cái thứ gì đó, nó sẽ phải được đền đáp lại.

“Anh đang tìm kiếm điều gì vậy?”

“Vật phẩm. Nếu cậu chọn mang vác tất cả những gì rớt ra, cậu sẽ bị hạn chế rất nhiều. Hàng tranh sẽ trở nên cồng kềnh khiến cậu không thể giao chiến, vì vậy tôi sẽ mua lại tất cả. Những vật phẩm cậu bán thì tôi sẽ thu mua, và gánh nặng của cậu sẽ được giảm đi đáng kể.”

Mục tiêu của Mapan là những vật phẩm cao cấp. Việc đi theo một chiến binh mạnh mẽ hẳn là một lợi thế lớn cho anh ta. Một vật phẩm rớt ra từ tên quái vật cấp độ 200 có giá trị gấp 10 lần vật phẩm rớt ra từ một con quái cấp độ 50.

Anh ta muốn thu thập vật phẩm khi đi cùng Weed hơn là đợi trong thị trấn. Bởi vì anh ta có thể trao đổi vật phẩm ở mỗi thành phố, điều đó cũng không đến nỗi tệ.

Weed cân nhắc một lúc. Đây là tình huống hai bên cùng có lợi nếu cậu chấp nhận lời đề nghị. Chiến thuật trước đó của Weed là cất giấu vật phẩm vào những chỗ bí mật- điều này chỉ có thể áp dụng khi còn ở Lavias vì chẳng có người chơi khác xuất hiện. Nếu có ai đó sử dụng chiến thuật này ở lục địa, những người khác có thể thó mất vật phẩm và biến đi mà không phải nhận bất kì hậu quả nào.



“Được thôi! Vậy chúng ta hãy lên đường.”


PS: Haizzz. Dạo này lười, chẳng muốn làm gì cả. Cố gắng lết xác mãi mới xong chương này. 
Không có sự động viên của mọi người chắc drop lâu rồi chứ không làm xong hết đc vol 2.
Mọi người vào thử trang http://steamgamefree.com/legendarymoonlightsculptor/ và đọc xem. Trang này do bạn Hưng, trans chính của team mình làm. Mình thấy bạn ấy trans rất hay và không cần phải chỉnh sửa nhiều. Giọng văn trong chương này 90% là của bạn ấy. Mọi người đọc và cho ý kiến, nếu thấy ổn thì mình xin rửa tay gác kiếm quy ẩn giang hồ. Từ nay về sau mọi người có thể sang trang đấy đọc tiếp =))).
À quên, mình đã làm bản song ngữ theo yêu cầu của vài bạn cmt trong chương trước. Nhưng chương đó mình chỉ tiện tay làm thôi chứ không đầu tư kĩ như chương này. Chắc chắn mắc nhiều lỗi, xin đừng gạch đá nhé ^^

No comments: