Thursday, April 23, 2015

Vol 02-Ch 05: The One Who Does the Worst

Chương 5: Người đã làm điều tệ nhất.

Weed và đồng đội đã hoàn thành nhiệm vụ sau khi tiêu diệt đủ số lượng bọn kỵ sĩ Skeleton tại tầng thứ nhất Memphis Hall.
Tuy nhiên, một vài tin xấu đã xảy ra.

Như chúng ta đã biết, trong thế giới thực, Pale, Romuna và Irene là bạn bè, đồng thời cũng là hàng xóm của nhau. Thậm chí, Surka còn là em gái của Romuna.
Họ chưa bao giờ nói với Weed điều này vì không muốn cậu cảm thấy khó xử. Nhưng giờ đây, họ thấy mình cần cho cậu biết sự thật.
“Xin lỗi...cha mẹ bọn mình…”
“Có vẻ như bọn mình sẽ không thể lên mạng trong một thời gian.” Họ chán nản nói.
Bọn họ đã nhanh chóng nghiện trò chơi Royal Road và chơi liên tục không ngừng nghỉ, thậm chí bỏ cả học. Nhưng những bậc phụ huynh, họ đang trong kì nghỉ, đã sớm phát hiện ra.
Đương nhiên, họ đã bị bắt quả tang.
“Các con…chơi game thay vì làm bài tập ư?!”
“ĐI TỚI TRƯỜNG NGAY!”
Thẻ đăng nhập và thiết bị chơi game đắt tiền đã bị tịch thu, đơn xin gia hạn nghỉ học của cả nhóm bị hủy bỏ. May sao, tất cả đã học hỏi được rất nhiều từ Weed, sau khi chứng kiến cái cách mà cậu thành công trong việc xoay chuyển tình thế từ bất lợi thành có lợi. Họ chỉ đơn giản đề nghị cha mẹ mình tham gia trò chơi và tự mình trải nghiệm.
Những người mới chơi sẽ không thể rời thành trong bốn tuần đầu. Mặc dù vậy, những bậc phụ huynh cảm thấy hoàn toàn thỏa mãn kể cả khi bị khóa lại bên trong bốn bức tường thành.
Sau tất cả, trò chơi rất thành công trong việc miêu tả một thế giới tưởng tượng.
Bản thân những bậc phụ huynh cũng đã từng chơi game và đọc những câu truyện cổ tích. Nhưng công việc và những đứa trẻ đã khiến họ không còn cơ hội làm những điều như vậy. Vậy nên, nơi đây như một chân trời mới đối với họ. Một thiên đường họ từng mơ ước suốt những năm tháng trẻ thơ.
Trò chơi này mở ra một thế giới hoàn toàn mới, nơi họ thoát khỏi cuộc sống thường ngày mà không cần phải tới một nơi nào đó quá xa xôi.
“Trò chơi này cũng không đến nỗi tệ.”
“Khá là thú vị đó chứ.”
“À, mẹ của Jungee này. Tôi nghe nói cậu nhận được một “nhiệm vụ” ở cửa hàng vũ khí phải không?”
“Ồ đúng vậy, thực ra nhiệm vụ này giống một công việc vặt hơn. Tôi phải mua năm hòn đá mài cho cửa hàng…”
“Cậu có đủ tiền chứ?”
“Ồ tất nhiên rồi. Tôi được trả 3 bạc để mua chúng. Mỗi viên đá mài tốn 50 đồng, vì vậy tôi còn dư những 50 đồng.” 
“Chia cho chúng tôi với!”
Những bậc phụ huynh bắt đầu trò chơi tại thành Serabourg cùng nhau. Họ đi lang thang, làm nhiệm vụ cũng như kết bạn với các NPC khác.
Và cứ như thế, họ trải qua bốn tuần trong game (một tuần trong thế giới thực). Giờ đây họ có thể tự do ra vào thành nếu muốn. Khi Pale và Surka rằng họ có thể ra khỏi thành, những bậc phụ huynh chỉ cười.
“Đi thôi...nhưng làm thế nào để săn quái vật nhỉ?”
“Việc đi săn là dành cho bọn trẻ.”
“Chúng ta thích ở lại trong thành này và giúp đỡ mọi người, làm những việc vặt và nhận tiền, sau đó đổi chúng lấy lương thực.”
Nhưng kể từ khi họ rời khỏi thành vì tò mò, thái độ của những bậc phụ huynh đã thay đổi nhanh chóng. Dưới đây là cuộc nói chuyện giữa Romuna và cha mẹ mình.
“Thanh Kiếm cùn tạo ra nhiều sát thương hơn thanh Kiếm dài…Tại sao lại vậy?”
“Bởi vì thanh kiếm này phải dùng bằng cả hai tay. Nó to và nặng, vì vậy không thể chém nhanh được.”
“Có phải ý con là một nhát chém của nó mạnh tương đương nhiều phát chém thường phải không?”
“Đúng là vậy.”
“Đó đúng là thứ cha mẹ đang cần…Nhưng một thanh Kiếm cùn ở cửa hàng có giá những 10 vàng…”
“Con mua cho cha mẹ nhé?”
“Ừm…Cha mẹ chỉ nói lần này thôi… Nhưng Romuna à, đã bao giờ con nghĩ cho cha mẹ? Cha mẹ đã phải trải qua những gì để nuôi nấng con được như ngày hôm nay? Từ khi con mới chỉ là một đứa trẻ, con đã luôn được ăn những thứ ngon nhất, được mặc những bộ quần áo đẹp nhất. Cha mẹ yêu con rất nhiều, cha mẹ không muốn ép con phải..."
Pale cũng phải trải qua tình huống tương tự. Cha mẹ anh là giáo viên, vậy nên họ rất nghiêm khắc. Kể từ khi còn nhỏ, anh đã không được phép lớn tiếng trước mặt cha mẹ mình. Thậm chí, cha của anh- người đã từng tham gia trở thành lính biệt động trong quân đội khi chỉ bằng tuổi anh bây giờ, và khá nổi tiếng trong những năm còn ở quân ngũ. Hai người đã cùng ra khỏi thành vào một đêm, và có một cuộc trò chuyện sau bữa tối.
“Hừm, những con cáo chết tiệt này mạnh quá.”
“…?”
Pale, tên thật là Oh Dongman, đang không hiểu cha mình đang nói gì.
Cha anh lại thốt lên. “Những con cáo chết tiệt. Chúng mạnh quá.”
Chỉ khi đó Oh Dongman mới hiểu ra.
“Ban đầu chúng cũng khá mạnh. Và bởi vì cha không có trang bị, vậy nên điều đó là đương nhiên.”
“Cha cũng có một ít…”
“Cha đã tự mình chiến đấu với chúng, phải không?”

"Đúng vậy"
“Sẽ rất khó nếu cha muốn tự mình tiêu diệt con cáo đó. Ở cấp độ của cha, việc đó gần như không thể.”
“V-vậy ý con là con có thể hạ chúng ư? Bọn cáo ấy?”
“Tất nhiên rồi.”
Cha của Oh Dongman nắm chặt lấy bàn tay cậu con trai.
“Trả thù cho cha!” Ông ra lệnh.
Cứ như vậy, họ đắm chìm vào thế giới của Royal Road. Và kể từ khi những bậc phụ huynh tham gia cùng với nhau, Royal Road đã trở thành chủ đề bàn tán sôi nổi mỗi khi họ gặp nhau trong thị trấn, hay trong những cuộc họp mặt gia đình.
Và giờ, thay vì thảo luận về những vấn đề thực tế như tài chính hay bất động sản, họ lại bàn tán về Royal Road. Đương nhiên, đã có rất nhiều người cùng độ tuổi của họ tham gia trò chơi này. Có thể nói họ đã chậm chân trong việc khám phá niềm vui trong Royal Road.
Từ lâu, Lee Huyn đã hiểu rằng ngày này rồi cũng phải đến. Trong phần lớn trò chơi, giá trị của vật phẩm sẽ giảm xuống theo thời gian. Tương tự với loại đơn vị tiền tệ ảo như vàng và bạc. Điều này là đương nhiên, bởi cấp độ trung bình của người chơi ngày càng tăng. Nhưng, nếu độ tuổi người chơi không chỉ giới hạn ở 10 hay 20, và khi người lớn gác những công việc thường ngày sang một bên để tận hưởng cuộc sống trong Royal Road, giá trị tiền tệ trong game có thể sẽ không giảm.
Khi một vật phẩm hiếm xuất hiện, mọi người sẽ thi nhau đấu giá. Họ mua vũ khí, áo giáp hay đồ trang sức trong game cũng giống như cách họ mua xe hơi vậy.
Điều này về cơ bản đem lại cảm giác tích cực hơn trong đời thực. Khi một người bước vào trận chiến cùng với những trang bị tốt, họ sẽ có cảm giác mình trở nên mạnh hơn, và được tận hưởng hương vị của chiến thắng.
Và khi thời gian trôi qua, nhiều người chơi trung niên xuất hiện, họ bắt đầu mua vật phẩm với giá cao thay vì mua xe hơi ở ngoài đời. Điều này chính là cách những bậc phụ huynh bị thu hút bởi Royal Road.
Tuy nhiên, việc cha mẹ cùng tham gia vào trò chơi khiến cho Pale và những người khác không thể tiếp tục săn quái ở Lavias được.
“Thành thật xin lỗi, nhưng bọn tôi phải giúp đỡ cha mẹ. Ít nhất là cho đến khi họ quen với trò chơi này…”
Pale nói mà không thể che dấu nổi sự thất vọng. Weed đã hiểu được tại sao họ rời đi. Điều này là không thể trách khỏi khi họ phải chơi cùng cha mẹ mình. Mặc dù vậy, Weed vẫn còn nhiều việc phải làm, vậy nên cậu đã ở lại một mình trên Lavias.

*****

“328,200 won được dùng cho việc mua thực phẩm trong tháng này. Mình nghe nói giá lúa gạo đang ngày một tăng. Nhưng tốt hơn hết vẫn nên tránh xa gạo nhập khẩu…”
Lee Hyun viết vào trong báo cáo chi tiêu của mình.
Cậu không muốn Hayan hay bà nội phải ăn thứ gạo nhập khẩu từ Mĩ bởi rất có thể chúng đã bị biến đổi gen. Dù chúng rất rẻ, nhưng thực sự không đáng tin.
“Chúng ta đang chi tiêu quá nhiều. Mình không nên tiếp tục làm theo công thức nấu ăn trên mạng nữa. Tiếp đến là tiền khí đốt dùng để sưởi ấm… nhưng mà cũng không được vì sức khỏe của bà."
Lee Hyun kiểm tra lại tất cả những khoản chi tiêu trong tháng. Cậu mua sắm đồ đạc, nấu ăn, dọn dẹp nhà cửa cũng như tự mình quản lý chi tiêu trong gia đình.
Sau khi bọn cho vay nặng lãi cướp đi của cậu mất 3 tỷ, cậu chỉ còn 90 triệu won. Thời gian đầu, cơn giận dữ đã khiến cậu mất ngủ nhiều đêm, nhưng cuối cùng cậu cũng bình tĩnh trở lại. Quá khứ đã trôi qua. Cậu thậm chí cảm thấy nhẹ nhõm khi mọi chuyện đã kết thúc. Bởi nếu khoản nợ chưa được giải quyết, cậu sẽ phải chịu đựng cuộc sống như trước kia.
Bọn cho vay nặng lãi đã săn đuổi Lee Huyn suốt tám năm, đợi cậu lớn lên để chúng có thể ép cậu làm những công việc bẩn thỉu và nguy hiểm như: buôn bán ma túy, hoặc thậm chí tệ hơn- thanh toán thành viên của những băng đảng đối đầu. Nếu Lee Hyun bị bắt, chúng sẽ hối lộ cho bọn cảnh sát và đổ tất cả tội lỗi của chúng lên đầu cậu. Đó chính là cách chúng tránh né rắc rối khi phải đối mặt với pháp luật.
Lee Hyun đã trải qua thời thơ ấu với nhiều sóng gió. Đó là lý do khiến những tòa soạn báo và những công dân khác coi việc cậu phạm pháp là đương nhiên.
Thậm chí sẽ có người nói rằng: "Loại người như vậy đáng bị trừng phạt, chúng không còn hi vọng được cải tạo". Nhưng những người hiểu biết hơn sẽ hiểu cho những gì mà những con người đáng thương kia phải chịu đựng. "Chắc hẳn họ cũng sợ đi tù? Sau cùng thì, điều gì sẽ xảy ra với gia đình khi họ bị bắt?"
Cậu chỉ còn lại bà ngoại và em gái...
Ý nghĩ về việc bọn chúng sẽ chờ Hayan lớn lên thực sự đáng sợ. Mà có lẽ chúng cũng chẳng cần chờ lâu. Dù sao thì, những cô gái trẻ bao giờ chẳng bán được với giá tốt hơn. Trong trường hợp của Lee Hyun, một thanh niên trẻ buôn ma túy và giết người sẽ chắc hẳn sẽ thu hút nhiều sự chú ý.
Hầu hết mọi người đều sẽ không hiểu được tại sao một chàng trai trẻ lại có thể đi quá xa như vậy, khi dính tới ma túy và giết người. Có thể cậu bị ép phải làm thế, hoặc đơn giản là cậu muốn vậy.
Nếu vì Lee Hyun bị bắt giam mà em gái cậu phải trải qua một cuộc sống đầy khó khăn và tàn bạo, chắc hẳn cậu sẽ phát điên. Nhưng thật may mắn là cậu đã trả hết nợ, và những việc đó sẽ không bao giờ xảy ra.

“Mình có 90 triệu won. Nếu bán căn nhà cũ chúng ta sẽ thu được thêm 5 triệu, cùng với 4 triệu tiền dự phòng cho những trường hợp khẩn cấp, vậy là cộng thêm được 9 triệu."
Dù vậy, họ đã chi 50 triệu Won để mua một căn nhà mới. Họ có thể mua một căn nhà với giá rẻ như vậy bởi môi trường sống nơi đây không tốt đẹp cho lắm. Họ vẫn còn lại 49 triệu Won, tuy nhiên, họ đã tiêu mất 20 triệu trong năm vừa qua. Và khi nhìn lại, đó quả là một sự chi tiêu vô cùng hoang phí. Để bắt đầu, cậu đã mất 10 triệu cho việc mua và lắp đặt những thiết bị dùng để chơi Royal Road, đó là chưa kể tới 300,000 won phí hàng tháng. Phần còn lại những sinh hoạt phí cơ bản và tiền học phí cho Hayan.
“29 triệu won... chúng ta chỉ còn 2 năm nữa”
Lee Hyun, cậu đang mặc đồng phục, cảm thấy tuyệt vọng. Cậu cần phải chi tiêu tiết kiệm hơn.
“Anh, em đã về!”
Chính vào lúc đó, Hayan mở cửa và bước vào. Bị bất ngờ, Lee Hyun chỉ kịp giấu quyển báo cáo chi tiêu và sổ tiết kiệm vào trong bộ đồng phục của mình.
“Em về sớm thế. Trường học hôm nay phát bảng điểm về nhà, phải không?”
“Vâng, nó đây này.”
“Để xem nào…”
Hyun mở bảng điểm ra ngay lập tức. Đây là khoảng thời gian vô cùng quan trọng đối với Hayan, một nữ sinh đang học năm hai bậc phổ thông.
“Xếp thứ 3 trong lớp, và thứ 14 toàn khối… Thứ hạng của em đã tăng lên một chút so với lần trước."
“Tất nhiên rồi! Anh nghĩ em là em gái của ai nào?”
“Thôi được rồi, ta hãy để nó ở đó đi.”
“Giọng điệu đó là có ý gì vậy?” Hayan bĩu môi.
Hyun sau đó nhìn xuống danh sách những trường cao đẳng/đại học danh tiếng phía cuối bảng điểm. Đại học Hàn Quốc đứng đầu danh sách, với 98% cơ hội em gái cậu được nhận. Cách đây không lâu, Hayan thường hay giao du với những đứa trẻ xấu, nhưng dù sao thì con bé vẫn rất thông minh. Sau khi trở lại là cô em gái hiền lành của cậu, điểm số của Hayan không ngừng được cải thiện. Có thể nói, việc cô bé có thể vào đại học là điều gần như chắc chắn.
“Mặc dù vậy…”
Khi vào đại học, một sinh viên có thể tiêu tốn tới 10 triệu won mỗi tuần. Số tiền đó không chỉ dành cho học phí, mà còn cho việc đi lại, ăn uống và tài liệu học tập, để cô bé có thể bằng bạn bằng bè.

*****

“Kết quả xét nghiệm khá tốt. Thị giác không đến nỗi tồi, cùng với đó là gan và thận rất khỏe mạnh.”
“Thế còn tủy sống?”
“Tốt lắm. Mặc dù việc cấy ghép tủy cần một người phù hợp. Nhưng tôi chắc rằng sẽ có người đến mua. Phản ứng co thắt của ruột khá ổn, máu của cậu cũng vô trùng.”
Hyun chăm chú lắng nghe từng lời bác sĩ nói.
“Vậy là buổi xét nghiệm đã kết thúc?”
“Đúng vậy.”
“Cám ơn bác sĩ. Xin hãy gửi cho tôi kết quả xét nghiệm. Tôi sẽ bán đi những thứ giúp mình kiếm tiền nhanh chóng. Nhưng hãy cho tôi một chút thời gian, khoảng 1 năm 4 tháng nữa. Nếu sau đó tôi vẫn cần tiền, tôi sẽ làm phẫu thuật.”
“Tôi sẽ gửi.”
Bước ra khỏi bệnh viện, Lee Hyun cảm thấy chẳng khá hơn gì sau khi nghe được tin cậu hoàn toàn khỏe mạnh.
Bán nội tạng!
Cậu đã phát hiện bệnh viện này thông qua chợ đen. Năm mươi triệu Won cho một nhãn cầu, ba mươi triệu cho một quả thận. Mặc dù gan và tủy cần một người tương thích, chúng có thể được đem bán với giá hai mươi triệu won. Cậu chỉ còn lại 1 năm 4 tháng.
Royal Road là một cơ hội kiếm tiền, cậu chắc chắn về điều đó. Mặc dù vậy, cậu vẫn cần một phương án dự phòng. Nếu Hayan cần thêm tiền để tới trường, Lee Hyun sẵn sàng bán đi nội tạng của chính mình.
Một trò chơi được tạo ra để tận hưởng. Nhưng Lee Hyun không đủ tài chính cho những thứ xa xỉ như vậy. Cậu tự ép bản thân, không ngừng miệt mài kiếm tiền để trở thành người giàu có nhất Royal Road.
“Lee Hayan, em nhất định phải hoàn thành giấc mơ còn dang dở của anh. Anh sẽ làm tất cả để em không phải chịu tổn thương."
Lee Hyun, cậu đang mặc bộ quần áo rách tả tơi, trở về nhà và lẩm bẩm như bị ma nhập. Cậu không quan tâm những gì sẽ xảy đến với mình. Mất đi một con mắt cũng chẳng hưởng mấy đến cuộc sống của cậu, miễn sao điều đó có thể đổi lấy tiền.
Cậu muốn đảm bảo cho người em gái bé bỏng của mình có thể lớn lên trong hạnh phúc, gạt đi những khắc nghiệt của cuộc sống.
Nếu một người phải trải qua quá nhiều khó khăn, gương mặt họ sẽ dần trở nên u ám. Điều này khó có thể tránh khỏi vì họ khác biệt hoàn toàn với những kẻ được lớn lên trong nhung lụa. Ý chí họ sẽ dần bị tàn phai, nhường chỗ cho sự sợ hãi, thứ từ từ làm xói mòn niềm tin của họ. Trừ sự tham lam, Lee Hyun đã rất cố gắng và chăm chỉ ngay từ khi còn bé để có thể đạt được sự tự tin và trí thông minh- những thứ chỉ có ở những đứa trẻ nhà giàu.
Kể cả khi cậu không được ăn ngon mặc đẹp, cậu vẫn luôn cố gắng để em gái mình không bao giờ phải ghen tị với người khác. Trên thế giới này chẳng có mấy người anh sẵn sàng làm vậy vì em gái mình. Có thể không phải người anh trai nào cũng như cậu, nhưng tình cảm mà Lee Hyun dành cho em gái mình dường như không có gì có thể đem ra so sánh. Cậu không chỉ coi cô bé như em gái mình, cậu coi Hayan gần như con gái mình vậy. 
Hayan đã mồ côi từ khi còn bé. Kể từ đó, không phải bà ngoại, mà chính Lee Huyn là người đã luôn săn sóc, nuôi nấng cho cô bé.

*****

Giờ đây, không còn phép thuật thần thánh của Irene, hay những kĩ năng trên diện rộng cũng như phép Cảnh báo của Romuna, cũng như những cú đấm mạnh mẽ của Surka cùng với những mũi tên nhanh như điện của Pale. Nhưng, điều này cũng chẳng ảnh hưởng đến Weed

Việc theo nhóm hiển nhiên là tốt, nhưng nhiều người lại cho rằng điều đó rất mất thời gian. Trong trường hợp xấu nhất, chuyến đi săn có thể kết thúc ngay từ trước khi nó bắt đầu.
Nếu so sánh, đi săn một mình có lợi hơn bởi sự đơn giản. Việc này sẽ không tốn thời gian và đem lại cho cậu cơ hội tuyệt vời để nâng cao điểm kĩ năng của mình. Những kĩ năng như Tinh Thông Kiếm Thuật hoặc các Tuyệt kĩ cận chiến khác đều được tăng cường.
“Grr, con người!”
Một tên Hiệp sĩ Skeleton - kẻ không ngừng tỏa ra một vầng hào quang chiến đấu- vung kiếm nhắm thẳng tới đầu cậu. Tên Hiệp sĩ Skeleton được trang bị áo giáp cùng lối di chuyển nhanh chóng thực sự rất đáng sợ, nhưng bộ pháp của Weed cũng là độc nhất vô nhị. Với những bước di chuyển nhẹ nhàng, cậu dễ dàng né tránh những đợt tấn công của hắn, trong khi bòn rút dần sinh lực của kẻ địch. Kết quả là, tên quái vật bắt đầu di chuyển chậm lại.
“Tuyệt kĩ Dao điêu khắc!” Cậu hét lên
Cuối cùng, đường kiếm của Weed đâm xuyên lồng ngực của tên Hiệp sĩ Skeleton, tước đi ánh sáng le lói trong đôi mắt hắn-một sự khẳng định cho cái chết. Các cuộc chiến trong Royal Road rất chân thực. Những hiệu ứng đặc biệt khi có thứ bị vỡ ra hoặc bị nghiền nát cực kì hoàn hảo. 
Khi đi săn một mình, đó cũng là một cơ hội tuyệt vời để gia tăng chỉ số Sức mạnh. Một chỉ số đặc biệt quyết định sức mạnh ẩn sau mỗi đòn đánh, cũng giống như thế giới thật. Người chơi sẽ cần đến nó khi giao chiến với quái vật. Họ sẽ không thể gây ra sát thương cực đại đòn đánh không ẩn chứa sức mạnh. Ví dụ, một cú đấm được tung ra khi chạy trốn sẽ không thể có sức công phá như lúc nó được tung ra khi đối mặt với kẻ địch ở cự ly gần. Vì vậy, sức mạnh của đòn đánh được quyết định bằng việc người chơi có thể làm chủ lực đánh của chính mình đến nhường nào. Nó phụ thuộc vào tư thế ra đòn, việc vận dụng cơ bắp, cự ly ra đòn, và sức công phá của chiêu đó.
Royal Road là một trò chơi mô phỏng thế giới thực, cho phép người chơi khai thác những yếu điểm của kẻ địch. Những người chơi trong Royal Road, điển hình là những chiến binh kì cựu, đều nhận thức được sức mạnh của chính mình. Không chỉ thông qua những con số trong ô cửa sổ trạng thái, họ còn được trải nghiệm sức mạnh hủy diệt của chính họ. Một niềm vui khi phá hủy mọi thứ! Và tất nhiên, Weed không phải là ngoại lệ.
Cậu đã dành một năm chỉ để tự luyện kiếm thuật, nhằm làm chủ độ chính xác, kĩ năng né đòn và những điều căn bản trong giao chiến. Trải qua vô số những trận chiến, giờ đây cậu đã có thể tận hưởng trận chiến khi đối mặt với những kẻ địch mạnh hơn.
Thanh kiếm trở thành con đường và công cụ của cậu. Kiếm là vũ khí tốt nhất trong việc thấu hiểu những điều căn bản trong di chuyển cũng như giao chiến. Tất nhiên, một người bắt đầu Royal Road mà không am hiểu kiếm thuật hay võ thuật cũng có thể làm quen được với những kĩ năng chiến đấu. Trên thực tế, đó là cách hầu hết người chơi đã làm. Họ coi nó như một phần trò chơi. Nhưng cậu có quan điểm hoàn toàn khác.
Một cái cây với bộ rễ đâm sâu dưới mặt đất sẽ vươn cao hơn. Một người chơi khi chiến đấu mà không có nền tảng kiếm thuật thì chỉ có thể đi sai đường. Weed đã dành một năm tập luyện kiếm thuật trước khi đối diện với lũ quái vật! Và bằng cách chiến đấu với những con quái vật mạnh mẽ hơn, cậu đã phát triển được những kĩ năng của mình. Một trong những lý do khiến sức mạnh của Weed còn lớn hon rất nhiều so với những chỉ số của cậu.
“Hừm…Với cái này, mình cuối cùng cũng đã có đủ vật phẩm để hoàn thành nhiệm vụ.”
“Phù…Mình nên phục hồi năng lượng.” Năng lượng của Weed đã vơi đi một nửa, vì vậy cậu quyết định nghỉ ngơi một chút
Kể từ khi Weed tự mình gánh vác công việc của nhiều người, cậu luôn luôn đề cao cảnh giác, và chưa từng được nghỉ ngơi. Trong khi chờ đợi cho năng lượng được phục hồi, cậu ngồi xuống và tập trung điêu khắc. Tác phẩm cậu đang tạo ra mang hình dáng một con quạ.
Việc tạo nên một tác phẩm chưa từng có trước đó sẽ gia tăng đáng kể chỉ số Nghệ thuật và kĩ năng Tinh thông điêu khắc. Vì Weed đã quyết định sẽ không tạc những bức tượng giống nhau thêm nữa, vậy nên chỉ số Nghệ thuật và kĩ năng Tinh thông điêu khắc được gia tăng nhanh chóng. Cậu đang muốn tạo ra các tác phẩm điêu khắc cho những cư dân Avian ở Lavias.
Weed trở về Lavias và tặng những bức tượng cậu đã làm cho những cư dân Avian.
“Những bức tượng này là duy nhất trên toàn thế giới. Tôi đã tự tay chạm khắc nên hình dáng của các bạn!"
“Cám ơn.”
Mỗi người Avian đều nhận được một bức tượng trông giống hệt mình. Khi nhận lấy bức tượng, họ luôn nói “Tôi không thể nhận lấy nó miễn phí được.”
“Vậy cậu cần bao nhiêu?”
Với mỗi câu hỏi, Weed đều đưa ra một câu trả lời giống nhau. “Chúng ta đừng nên làm phức tạp hóa mối quan hệ bằng chuyện tiền bạc. Mặc dù vậy, tôi vô cùng thích thú với Lavias. Liệu bạn có thể cho tôi biết vài thứ về thành phố này?”
“Hừm…Vậy thì tôi sẽ cho cậu biết về chiếc tổ ở phía Bắc…”
“Tôi sẽ cho cậu biết thói quen của bọn quỷ dưới lòng đất.”
Những câu chuyện của người Avian là nguồn thông tin vô cùng quan trọng. Mặc dù đa số chỉ là những tin đồn thất thiệt, thỉnh thoảng trong số đó lại ẩn chứa những thông tin vềnhiệm vụ hoặc các bãi săn quái.
Weed đi tới chỗ Crow, ông ta đang đứng trước cửa hàng áo giáp.
“Đây là cái gì ?”
“Tôi đã điêu khắc bức tượng này cho Crow-nim.”
“Hô, xin cám ơn” Crow nói, ông vỗ đôi cánh của mình để thể hiện lòng biết ơn. Sau đó ông lên tiếng, như vừa có một ý nghĩ chạy qua đầu vậy. “Cậu đã bao giờ tới Hang động của chiến binh tử nạn (Dead Warrior’s Cave) chưa?
"Hang động của chiến binh tử nạn?"
“Đúng vậy, nếu cậu ra khỏi Memphis và đi lên phía Bắc khoảng chừng ba mươi phút, cậu sẽ thấy lối vào. Nhưng hãy cẩn thận, ở đó có lũ Ghoul (quỷ ăn xác), những tên lính đánh thuê Skeleton (Skeleton Mercenary) và bọn Dullahan (kỵ sĩ không đầu). Cậu sẽ không thể sống sót nếu cứ xông thẳng vào đó mà không có sự chuẩn bị.”
Trong Royal Road, cấp độ sẽ tăng nhanh hơn khi chiến đấu với lũ quái vật hơn cấp. Những tên lính hay những pháp sư Skeleton giờ không còn gì đáng ngại đối với Weed, và cậu đã phát chán những tên kỵ sĩ Skeleton luôn đi lang thang một mình.
Weed chuẩn bị hành trang với một chút thảo dược, thức ăn và nước uống. Khi còn ở lục địa, Weed chỉ cần những thứ như hương liệu hay gia vị, vì cậu có thể dễ dàng tìm thấy những cây ăn được, hoặc bắt sống và nấu những con thú với kĩ năng Nấu Nướng của mình. Nhưng bởi vì thành Memphis chỉ toàn lũ quỷ (Undead), cậu phải đem theo cả thức ăn.
Trên đường tới cửa hàng tạp hóa, cậu bắt gặp một cư dân Avian trông giống như một con vẹt. “Ô, một nhà thám hiểm con người. Hãy vào đây, vào đây!”
“Rất hân hạnh được gặp ngài,” Weed trả lời với tiếng thở dài.
“Bah, đúng là lũ óc chim!”
Weed đã gặp tên Avian này trước đây, và tất nhiên cậu đã đưa ông ta một tác phẩm điêu khắc như dấu hiệu cho tình bạn. Khi đó, ông ta hẳn phải rất thích chúng. Nhưng chỉ vài ngày sau, khi Weed đến thăm ông ta lần nữa, ông ta dường như đã quên sạch mọi thứ về cậu.
Khi Weed cố gắng giúp ông ta gợi nhớ về bức tượng, ông ta đã nổi giận và bảo Weed đừng nói những vô lý nữa. Ông ta thậm chí còn kêu Weed là một tên trộm và ném cậu ra ngoài đường. Thất vọng, Weed lại trở vào một lần nữa và được đón chào một cách nồng hậu như một khách hàng. Đó là lúc Weed nhận ra vài điều về những cư dân Avian.
“Họ có trí nhớ vô cùng tệ hại!”
Chẳng phải người ta thường nói một con cá vàng không thể nhớ nổi những gì đã xảy ra cách đó ba giây sao?
Tuy những cư dân Avian còn khá hơn lũ cá vàng, nhưng thực tế họ vẫn sở hữu bộ não của loài chim. Họ đã quên đi sự tồn tại của Weed kể cả khi cậu đã tự giới thiệu rất nhiều lần. Cuối cùng, kế hoạch kết bạn của Weed đã đổ sông đổ bể.
Weed phải kết thúc bằng việc có được những gì mình muốn một khi họ vẫn còn thân thiện với cậu.
“Tôi tới để mua đậu, hạt vừng, ngô, quả óc chó, cá, tỏi tây, thịt lợn, đậu phộng và rau bina.”
“Ồ, chỉ vậy thôi sao?”
Tên Avian- nhìn trông giống con vẹt lấy ra từng thứ như Weed yêu cầu, và kiểm tra đi kiểm tra lại trước khi báo giá, “Chừng đó tốn 19 vàng.”
“Vâng tiền đây. À, nhưng tôi chỉ có 18 vàng và 50 bạc. Liệu tôi có thể trả số còn lại vào lần tới?”
Tên thương nhân Avian nhìn Weed một hồi lâu.
“Cậu không phải là một thương nhân. Tôi không thể giảm giá bởi vì cậu chả có kinh nghiệm gì trong việc đổi chác cả. Cậu có vẻ là một nhà thám hiểm nổi tiếng, nhưng chưa đủ nổi tiếng. Nhưng bù lại cậu sở hữu năng khiếu về nghệ thuật. Tôi không thể từ chối một người trong tương lai có thể trở thành nghệ sĩ nổi tiếng. Tôi sẽ tin cậu lần này và nhớ hãy đem theo 50 bạc vào lần sau.”
Weed rời đi cùng với đống hàng hóa của mình, và chỉ cần trả ít hơn 50 bạc.
Những thực phẩm cậu mua có thể tạm thời gia tăng Năng lượng, vậy nên giá của chúng không hề rẻ.
Và liệu cư dân Avian kia còn nhớ để đòi lại 50 bạc hay không?

Điều này dường như rất khó xảy ra bởi ông ta đã quên mất 40 bạc mà Weed nợ lần trước.

Cùng với đó, bước chuẩn bị đầu tiên của cậu đã hoàn thành. Tiếp theo cậu sẽ phải trau dồi những kĩ năng chiến đấu của mình.
“Mở cửa sổ trạng thái"

Cửa sổ trạng thái
Tên nhân vật: WeedTrạng thái: Trung lập
Cấp độ: 109Nghề nghiệp: Nhà Điêu Khắc Ánh Trăng Huyền Thoại
Danh hiệu: KhôngDanh tiếng : 365
Sinh lực: 5260Năng lượng: 1521
Sức mạnh: 335+20Nhanh nhẹn: 305+20
Sức sống: 89+20Khôn ngoan: 16+20
Thông minh: 24+20Tinh thấn chiến đấu: 143+20
Thể lực: 174+20Bền bỉ: 55+20
Nghệ thuật: 84+100Lãnh đạo: 74+20
May mắn: 5+20Tấn công: 231
Phòng thủ: 76
Kháng phép: Không
20 điểm vào tất cả các chỉ số (+20 ALL STATS)
80 điểm vào chỉ số Nghệ thuật (+80 ART).
30% chỉ số vào những đêm trăng sáng.
Cho phép bạn trang bị và sử dụng những vật phẩm chuyên dụng.
Cho phép bạn học được tất cả các kỹ năng nghề tới trình độ bậc thầy.
Những kỹ năng Nghề thủ công là không bắt buộc, và những kỹ năng nâng cao đều có sẵn.
Thêm các tùy chọn bổ sung đối với những vật phẩm do chính bạn sản xuất và tinh chế.
Tăng sát thương cho Tuyệt kĩ dao điêu khắc
+ Giảm lượng năng lượng cần dùng cho Tuyệt kĩ dao điêu khắc
+ Cho phép bạn có khả năng học các kĩ năng bí truyền dựa trên cấp độ của Tinh Thông Điêu khắc.
+ Tăng Danh Vọng nhanh chóng khi tạo ra những pho tượng có vẻ đẹp phi thường hoặc có giá trị nghệ thuật cao.

Cấp độ của Weed đã vượt qua 100. Đó là do khi Weed và nhóm của cậu khám phá ra thành Memphis và nhận được khoảng thời gian nhân đôi kinh nghiệm, tất cả đã tập trung vào việc săn quái.
Họ ngủ ít hơn bình thường hai giờ mỗi ngày, và thậm chí ở trong trạng thái kết nối ngay cả khi ngủ. Điều này giúp cho Weed đạt tới cấp độ 95. Và sau khi đi săn một mình, cậu đã đạt cấp độ 109.
Sau khi tăng cấp, các chỉ số của cậu được tăng lên đáng kể. Hiện tại, mức năng lượng của cậu đã đủ để giúp cậu thi triển thức thứ 4 của Tuyệt kĩ đế vương vô hình kiếm - Kiếm Vũ, dù chỉ một lần duy nhất.
Điều duy nhất khiến cậu không hài lòng là điểm Uy tín không hề tăng. Chỉ số này không chỉ tăng lên khi nhận yêu cầu từ những NPC, mà chúng còn tăng khi cậu là nhóm trưởng. Khi đi săn một mình, cậu không có cách nào để gia tăng điểm Uy tín, và một số kĩ năng khác cũng chỉ tăng lên chút ít.

Nấu nướng (Sơ cấp Lv: 8 | 45%)
Tinh thông điêu khắc (Sơ cấp Lv: 9 | 99%)
Sửa chữa (Sơ cấp Lv: 7 | 25%)
Nghề thủ công (Trung cấp Lv: 2 | 6%)
Tinh thông Kiếm thuật (Sơ cấp Lv: 8 | 88%)
Bắn cung (Sơ cấp Lv: 5 | 98%)
Tuyệt kĩ dao điêu khắc (Sơ cấp Lv: 7 | 49%):
Tuyệt kĩ đế vương vô hình kiếm (Lĩnh hội 5%)
Băng bó (Sơ cấp Lv: 7 | 11%)
Giám định (Sơ cấp Lv: 5 | 14%)

Kĩ năng Tinh thông Điêu khắc sắp đạt trình độ Trung cấp. Và với Tuyệt kĩ dao điêu khắc, mức năng lượng tiêu thụ đã giảm đáng kể sau khi đạt cấp độ 7.
Cậu đã sử dụng kĩ năng Vương Kiếm vài lần gần đây, nhưng khi đi săn một mình thì Tuyệt kĩ dao điêu khắc sẽ hữu dụng hơn, nhờ vào khả năng cắt xuyên qua lớp giáp vô hình. Điều này là chí mạng khi giao chiến với lũ quỷ, bởi nó có khả năng chém đứt cả linh hồn chúng. Do đó, với bọn quỷ tuyệt kĩ này khá tương đồng với những phép thuật thuần thánh.
“Cũng không đến nỗi tệ.”
Weed mỉm cười trong khi bước tới khu chợ để mua thuốc giải độc, một chút thảo dược và băng gạc.
Cậu cảm thấy rất buồn phải tiêu tiên thêm lần nữa. Thành thật mà nói, cậu chưa từng mua vật phẩm nào trước đó. Cậu tự mình nấu nướng, và đôi khi còn bán chúng.
Những tác phẩm điêu khắc từ nguyên liệu rẻ tiền có thể đem bán với giá một hoặc hai vàng. Đương nhiên, đó chỉ là một khoản tiền nhỏ.
Khi cậu còn ở cùng với Pale và những người khác, cậu luôn nói với họ rằng cậu chỉ có 30 vàng, thậm chí kể cả sau khi cậu nhận phần chiến lợi phẩm của mình. Trong khi đó số tiền cậu thu được từ việc bán những bức tượng và đồ ăn đã lên tới 200 vàng! Bên cạnh đó, cậu cũng tích lũy được 650 vàng qua việc săn bắn, bán chiến lợi phẩm và nhận các phần thưởng nhiệm vụ.
Việc tiêu tiền còn khiến cậu đau khổ hơn cả khi không một xu dính túi. Đôi vai của Weed sụp xuống, còn khuôn mặt thì trông giống một kẻ sắp chết mỗi khi cậu bước vào cửa hàng.
Đặc biệt là khi trả tiền, trông cậu như kẻ sắp phải đối diện với cái chết.

Chẳng ai có thể hiểu được lý do tại sao trái tim cậu lại đau nhói, hoặc tại sao cậu luôn trả thiếu một vài đồng bạc.

Monday, April 20, 2015

Vol 02-Ch 04: City of Heaven, Lavita


Chương 4: Thành phố trên mây, Lavitas

Bác sĩ Cha Eunhee ở trung tâm phục hồi chức năng xã hội là một nhà tâm thần học nổi tiếng thế giới. Cô thậm chí đã phát minh một phương pháp điều trị mới cho những bệnh về tâm lý.

Lịch làm việc liên tục thường khiến cô không còn thời gian để nghỉ ngơi.

Cô có vô số những bệnh nhân cần chăm sóc và những tuần san khoa học cần nộp, tạo thành một chu trình đơn điệu không có hồi kết.

"Nhạt nhẽo. Uể oải. Chán ngắt." là những gì cô vẫn than vãn hằng ngày. Tuy cô luôn muốn từ bỏ tất cả, nhưng lại cảm thấy rằng mình không thể chối bỏ trách nhiệm.

Do vậy, ngay lúc này đây cô đang có một buổi tư vấn cho một người phụ nữ trung niên.

"Cháu rất lấy làm tiếc về tình trạng con gái cô." Bác sĩ Cha nói, đôi mắt cô ngấn lệ.

“Cô biết chứ, đã 5 năm trôi qua." Người phụ nữ nở nụ cười đau xót khi giải bày cùng bác sĩ Cha.

"Kể từ khi con bé có ý định từ bỏ cuộc sống, cô đã không còn tâm trí để tập trung vào bất cứ việc nào khác."

"Đây chính là lúc mà cô nên gạt bỏ đi mối bận tâm về con gái và tìm kiếm mục đích sống cho riêng mình."

"Thực ra thưa bác sĩ..." Người phụ nữ nói trong khi nắm chặt bàn tay bác sĩ Cha.

"...Cô tin rằng nó đang bị mắc kẹt ở một nơi nào đó... Con bé...."

*****

Ban đầu, cây thiên đường mọc lên trời một cách ngẫu nhiên nhưng ngay sau đó nó bắt đầu hướng về một phía.

Weed và những người bạn đồng hành ôm chặt lấy thân cây trong khi nó đang phóng thẳng lên trời với tốc độ chóng mặt. Áp lực của gió khiến họ dán chặt vào thân cây, và mặt đất bên dưới chỉ còn những hình ảnh mờ nhạt. Chỉ trong vài giây, làng Baran đã biến khỏi tầm mắt.

Weed và đồng đội cưỡi trên thân cây thiên đường bay qua khu vực dày đặc sương mù. Họ xuyên qua nhiều tầng mây và đặt chân tới một hòn đảo lớn. Một hòn đảo lơ lửng giữa không trung!

"Thành phố Trên Mây!" Cả nhóm reo lên, họ phóng tầm mắt của mình ra xung quanh.

Vô số những tòa nhà đang trải dài trước mắt họ. Ở giữa trung rộng lớn hiện lên một tòa tháp to lớn với vô số con chim đậu trên nóc. Xa xa toàn tháp lớn là những cánh đồng bạt ngàn và những ngọn đồi trải dài đến tận trời.

"Ôi! Cái cây này đang héo đi!" Irene bỗng thốt lên khi cô ngoái lại nhìn cái cây.

Thân cây thiên đường đang héo lại và vỡ vụn ra trước mắt họ. Từng mảnh tan biến vào không trung, tách biệt hòn đảo lơ lửng này với mặt đất xa thẳm bên dưới.

"Chúng ta đã không còn đường về. Làm sao bây giờ?" Surka băn khoăn. Mặc dù vậy, đồng đội của cô có vẻ không bận tâm lắm đến điều này.

"Từ giờ chúng ta mới bắt đầu cuộc phiên lưu thực sự. Dù cho cái cây có biến mất, chúng ta vẫn có thể tìm cách quay trở lại." Pale nói

"Nhưng mà, Pale-nim..." Surka suýt khóc, khi cô bắt đầu nhớ đất liền.

Weed cố an ủi cô, "Chỉ cần chúng ta cố gắng, sẽ luôn có cách". Nhưng khi thấy Surka không có vẻ gì bị thuyết phục bởi câu nói của mình, Weed nói vu vơ, "Ừ thì, nếu không tìm ra cách thì chúng ta vẫn có thể nhảy xuống mà phải không?"

“N-Nhưng…”

“Tất nhiên cậu sẽ phải chết một lần, nhưng cậu chắc chắn sẽ được chết dưới mặt đất."

Khuôn mặt Surka trở nên trắng bệch. Thật lòng mà nói, cô sợ độ cao.

Khi cây thiên đường lớn lên, cô đã bám chặt nó với hi vọng giữ lại mạng sống mong manh của mình, chỉ vì cô chưa muốn chết. Có lẽ cô đã từ bỏ chuyến phiêu lưu này nếu biết trước nó sẽ đưa cô đến tận đây.

Cả nhóm lại tiếp tục cuộc hành trình. Họ vừa đi vừa an ủi Surka.

*****

Thành phố Trên Mây là nơi cư ngụ của một giống loài độc nhất.

"Họ trông giống chim..."

Đứng bằng hai chân, với đôi mắt nhỏ và sáng, mỏ nhọn, đôi cánh xòe rộng và gò má tròn, họ trông giống chim sẻ.

Những con chim già nhìn như có bộ râu trắng xung quanh mỏ. "Kyaa! Đáng yêu quá!" Surka kêu lên, tình yêu cho lũ chim của cô đã giúp cô quên đi chứng sợ độ cao. Cô không còn sợ nữa mà thay vào đó là sự thích thú.

Con chim già từ từ đi tới phía nhóm. Bỏ qua thái độ kì lạ của Surka.

"Chào mừng những du khách, hoan nghênh đến Lavias."

Cả nhóm nhìn về phía Weed.

Dựa vào những kinh nghiệm từ trước đến nay mà họ có, Weed được xem như người chỉ huy thích hợp nhất.

Hơn nữa, cả nhóm đều hiểu rằng mỗi bước đi của Weed đều chứa đựng nhiều toan tính, kể từ khi cậu nói những lời ngon ngọt với NPC để đạt được điều mình muốn.

“Cám ơn. Chúng tôi đã phải trải qua một hành trình nguy hiểm từ một vùng đất xa xôi, trước khi được đặt đôi chân mệt mỏi lên vùng đất tươi đẹp này. Nhưng sau khi được chiêm ngưỡng quang cảnh lộng lẫy như vậy, dường như sự mệt mỏi của chúng tôi đã tan biến. Xin hỏi nơi này là Lavias sao?"

“Phải! Nơi đây là thành phố của chúng tôi - ngôi nhà của tộc người chim Avian cao quý và đầy tôn kính. Chỉ có ở đây bạn mới thấy được vầng mặt trời chói lọi và không khí trong lành!” Con chim già với bộ râu trắng nói cùng niềm tự hào trong lúc vẫy đôi cánh. Thậm chí bộ lông của nó cũng rung lên với niềm phấn khích.

“Quả thực tôi chưa từng đến một nơi có không khí trong lành và ánh mặt trời rực vỡ như ở đây. Chúng kết hợp với những đám mây bồng bềnh trôi, tạo nên một khung cảnh đẹp như tranh vẽ. Vậy tại Lavias này có điều gì đặc biệt?”

Weed chớp lấy cơ hội tìm hiểu về những điều đặc biệt của thành phố. Nếu tìm được những vật phẩm chỉ có ở Lavias, cậu có thể kiếm được rất nhiều tiền bằng cách mua chúng với số lượng lớn và bán lại cho vương quốc Rosenheim.

“Chúng ta chưa thân thiết đến mức để ngươi có thể hỏi một câu xấc xược đến vậy. Ngươi phải làm quen với ta trước. Nếu ngươi mang đến cho ta một thứ gì đó ngon ngon, ta nghĩ nó sẽ có ích đấy. Thật ra ta rất thích như thế.”

Con chim vỗ cánh và bay đi.

Weed cố gắng đuổi theo, nhưng cuối cùng cậu từ bỏ và quay về với nhóm.

"Thôi được rồi, từ giờ trở đi ta sẽ chia nhau ra và khám phá thành phố này."

Nếu cả năm người cùng đi với nhau họ sẽ tốn rất nhiều thời gian.

Vậy nên, họ quyết định tách nhau ra để khám phá thành phố được nhiều hơn.

 "Thành phố trông có vẻ an toàn khi không có những vùng chiến sự."

"Dù vậy, Lavias vẫn là một thành phố quá lớn để tự mình khám phá. Chúng ta sẽ gặp nhau tại đây sau hai tiếng nữa."

"Nếu mọi người nhận được nhiệm vụ tốt trong lúc khám phá, hãy quay lại đúng thời gian và chia sẻ nó với những thành viên còn lại. Chúng ta sẽ quyết định cùng với nhau xem nhiệm vụ nào là tốt nhất. Giờ thì ta bắt đầu thôi."

"Ok, tôi hiểu rồi."

Và như vậy họ lên đường khám phá thành phố.

Bắt đầu chuyến đi, Weed tiến về phía trung tâm thành phố để tìm kiếm vài cửa hàng.

Trên phố tràn ngập những thương nhân cùng dáng đi lạch bạch như vịt. Họ rao bán hàng hóa của mình cho những người đi qua.

Giống như tên gọi, những người dân trong thành phố Avian (Avian: loài chim) mang trong mình những đặc điểm khá tương đồng với loài chim- phần thân mập mạp, đôi chân to và ngắn, và phần đầu thì khá giống những con cú hoặc diều hâu.

"Thật tuyệt vời khi một thành phố như thế này còn tồn tại..." Weed nghĩ

Mở một nhà hàng chuyên bán những món gà ở đây hoàn toàn là một sai lầm lớn, bởi những người dân địa phương có thể lầm tưởng rằng họ đang ăn thịt đồng loại.

Không giống thành phố của con người, nơi đây không còn tồn tại những cỗ xe ngựa bởi những cư dân nơi đây thậm chí đủ khỏe để có thể mang theo những con ngựa. Nếu một con đường bị tắc, họ hoàn toàn có thể cất cao đôi cánh và bay đi.

Tất cả đều nhìn về phía cậu, Weed cảm thấy mình như là một con khỉ trong sở thú khi bước đi giữa những người Avian.

Weed tiến vào một cửa hàng vũ khí,

“Một ngày tốt lành.” Weed nói khi bước vào .

"Chà! Một du khách loài người! Tôi có thể giúp gì cho cậu?"

“Tôi cần rất nhiều thứ. Mặc dù vậy, tôi không quen với những vật phẩm được trưng bày ở đây. Tôi muốn xem xét kĩ hơn.”

“Xin cứ tự nhiên.”

Weed quan sát một số vật phẩm.


*Ting*

Vật phẩm: Mỏ thép của Baravo

Độ bền: 90/90
Sát thương: 21-23

Công dụng:
Có khả năng gắp thức ăn có giúp tăng chỉ số cao.
Độ dài lớn giúp đào được những con sâu nằm sâu dưới đất.

Giá: 100 vàng



Weed thở dài ngao ngán và chuyển sự chú ý sang một vật phẩm khác.


*Ting*

Vật phẩm: Cái chĩa bạc của Saigon


Độ bền: 30/30
Sát thương: 17-19

Nằm trong một bộ (set) vật phẩm. Độ bền kém bởi vì làm bằng bạc.
Thích hợp cho việc cắt đầu của bọn ma quỷ khi đang bay dưới thấp.

Giá: 70 vàng



*Ting*
Vật phẩm: Bộ lông của nữ thần

Độ bền: 15/15

Yêu cầu:Chỉ dùng cho phụ nữ.
Hiệu ứng: Quyến rũ.

Bộ lông tuyệt vời và lấp lánh đầy màu sắc giúp làm giảm sát thương từ quân địch tân công khi được trang bị.
Nhẹ đến nỗi bạn không cảm nhận được nó. Giúp bay lượn độc nhất vô nhị, đảm bảo chống rơi.

Giá: 45 vàng


Những trang bị trong cửa hàng trải dài từ cái chĩa và ống nhòm, cho tới những vật phẩm đặc biệt giống như một loại vũ khí rỗng hình nón và thon về phía đỉnh. Chúng chắc hẳn là những vũ khí đăc trưng của người Avian.

“Ông có trang bị nào thích hợp với con người không?” Weed hỏi người bán hàng, trông khá giống một kẻ bán rong.

“Tất nhiên rồi! Xin hãy đợi một chút. Tôi phải cất chúng vào nhà kho bởi rất hiếm khi có những khách hàng là con người tới đây.”

 Trong lúc chờ đợi, cậu cảm thấy rất nhiều ánh mắt đổ dồn về phía mình từ bên ngoài.

Tất cả những người Avian đi qua đều dừng lại để nhìn Weed, giống như một con khỉ xổng chuồng từ sở thú.

“Tôi nghe nói gã này là một con người.”

“Thật kì dị. Chắc phải khó khăn lắm khi ăn với cái mỏ bẹt như vậy.”

“Nhìn kìa. Hắn thậm chí còn không có lông vũ nữa, chắc hẳn phải lạnh cóng khi mùa đông đến. Sinh vật đáng thương.”

Những con chim bình thường đều ghét cái lạnh. Theo họ, một sinh vật giống như Weed sẽ dễ dàng chết cóng.

Một người Avian ở Rosenheim, hoặc bất kì thành phố nào trên mặt đất, đều sẽ thu hút sự chú ý của đám đông.

Nhưng đây là Lavias, thành phố Avian, và những người như Weed thực sự trở nên đặc biệt.

“Đây là những thứ cậu yêu cầu.”

Chủ cửa hàng bày ra một vài loại áo giáp, một cái khiên, hai chiếc búa và năm thanh kiếm khác nhau. Weed không dùng khiên, vậy nên cậu chuyển đang những thanh kiếm và áo giáp.

 Tuy nhiên, cậu chỉ có 70 vàng, số tiền thu được từ việc bán những chiến lợi phẩm được từ lũ Lizardmen.

*Ting*

 Vật phẩm: Kiếm đất sét

Độ bền: 90/90
Sát thương: 23-25

Một thanh kiếm ma thuật mang theo tinh thần của bằng tuyết.
Gây thêm hai-5 sát thương lên kẻ địch mặc giáp và làm giảm tốc độ.

Yêu cầu:
Cấp độ 60
Sức mạnh 200

Hiệu ứng: Tăng thêm 2-5 sát thương cho nguyên tố Băng

Giá: 188 vàng


*Ting*
Vật phẩm: Thanh kiếm của Bóng ma đen tối.

Độ bền: 200/200
Sát thương: 14-15

Tạo phẩm của người lùn Theodore. Được rèn bằng thép lấy từ khu rừng Chết chóc.
Điểm sức sống càng thấp thì cơ hội tăng sát thương gấp 3 lần trong một cú bạo kích.

Trạng thái: Bị nguyền rủa

Yêu cầu
Cấp độ 70
Sức mạnh 250

Hiệu ứng: Có cơ hội nhỏ gây ra một phát chí mạng.

Giá: 160 vàng


Weed dừng xem vũ khí ở đó và lắc đầu.

Giá của chúng đắt như cắt cổ nhưng cũng không có gì đáng ngạc nhiên, bởi vì đây là thành phố Avian. Mặc dù Kiếm đất sét và thanh kiếm của Bóng ma đen tối là những vật phẩm rất hiếm, nhưng tại Serabourg, chúng chỉ được bán với cái giá bằng một nửa so với trên này.

“Bây giờ tôi không mang đủ tiền, vậy nên tôi không thể mua nổi thứ gì.”

“Vậy tốt hơn hết là cậu nên kiếm tiền càng nhanh càng tốt và quay lại đây trước khi có ai đó mua chúng." Người chủ cửa hàng nói với vẻ đầy thất vọng

Nhóm của Weed là những du khách loài người duy nhất ở đây, và trên hết, kiếm tiền là mục tiêu chính của cậu.

Weed rời cửa hàng và đi về phía Đông thành phố.

Bên ngoài thành phố, khắp nơi có vô số những cách đồng trải dài vô tận và những cái tổ trống trơn.

"Chiếp chiếp"

"Chiếp!"

"Chiếp chiếp!"

Những đứa trẻ Avian dễ thương đang hát. Chúng đậu trên những sợi dây phơi quần áo. Ở giữa chúng là những chú chim non màu vàng vô cùng đáng yêu

"Xin chào?" Weed nói và tiến lại gần. Nhưng chúng chỉ cười khúc khích và không trả lời cậu.

"Ngày mới tốt lành" Weed gửi lời chào với mỗi người Avian đi qua.

Một người Avian, người đã đứng trước cửa hàng vũ khí, thích thú hỏi cậu, "Tôi chưa chừng gặp một du khách loài người bao giờ. Cậu là thành viên của một bang hội hùng mạnh ở lục địa bên dưới sao?"

"Tôi vẫn chưa đủ mạnh. Nhưng tôi yêu hòa bình và ngưỡng mộ bầu trời, tôi cũng coi trọng quân sự. Bởi chỉ có sức mạnh mới có thể bảo vệ hòa bình."

"Tôi cũng thấy vậy. Tôi có một nhiệm vụ mà tôi nghĩ cậu có thể thực hiện. Sự thật là Lavias không thanh bình như cậu thấy. Nơi đây là một vùng đất cổ và có nhiều thế lực bóng tối đang nằm trong lòng đất, chúng đang tập hợp lại để tiêu diệt chúng tôi. Cậu sẽ giúp chúng tôi chứ?"


*Ting*

Nhiệm vụ: Thế lực ma quỷ của Lavias

Bọn ma quỷ ẩn trốn ở sâu bên dưới của thành phố Thiên đường, Lavias.
Người dân Avian không thể ngủ yên được bởi tiếng rên rỉ của bọn chúng vào ban đêm.

Nếu bạn quay lại sau khi giết được 30 chiến binh Skeleton (Skeleton Soldier) ở lối vào lòng đất, điều kỳ diệu có thể xuất hiện.

Độ khó: D
Yêu cầu nhiệm vụ: Nếu thất bại sẽ giảm độ thân thiết với Crows. (tên của NPC giao nhiệm vụ)
Phần thưởng: Chưa biết


Weed và nhóm của cậu chỉ nghĩ rằng thành phố Trên mây không gì khác hơn một thành phố bình thường, chỉ đơn giản là một thành phố chưa được khám phá.

Tất cả những gì họ hi vọng là có thể mua hoặc nhận được những vật phẩm hiếm mà không thể tìm thấy ở Serabourg.

Họ đã cho rằng nhiệm vụ có liên quan đến Vương quốc Rosenhiem là nhiệm vụ tốt nhất họ có thể nhận được...

Thật đáng ngạc nhiên khi tại thành phố Trên mây cũng tồn tại những bãi săn quái. Chưa kể, đây lại là một nhiệm vụ tiêu diệt thế lực ma quỷ rất hiếm. 

Chiến binh Skeleton có cấp độ khoảng từ 80 trở lên. Weed suy nghĩ vài giây rồi lắc đầu.

"Tôi hiểu việc đánh bại thế lực hắc ám là trách nhiệm của riêng mình, nhưng tôi ở đây với đồng đội. Tôi sẽ quay lại sau khi bàn bạc với họ."

Weed tiếp tục chuyến đi quanh khu vực và nói chuyện với những người Avian khác.

Với một vài người, đây là lần đầu tiên họ gặp du khách con người, vậy nên họ giao cho cậu một vài nhiệm vụ nhất định. Phần lớn chúng liên quan đến bọn ma quỷ đang quấy nhiễu vùng đất này.

Thông qua những cuộc đối thoại với cư dân trong thành phố, Weed đã thu thập được nhiều thông tin liên quan đến khu vực trong và ngoài Lavias, và những con đường dẫn đến đó. Tuy nhiên, nơi đó thực tế là vùng chiến sự. Bọn quái vật cư ngụ ở đây đa số là bọn Skeleton (xương khô), Death Knight (kị sĩ tử thần), Demonic Warden (gác cổng địa ngục), Dullahan (kị sĩ không đầu), Lich (pháp sư hài cốt), Specter (bóng ma) và Shade (vong hồn)

Dullahan là một quái vật ma đầy sức mạnh và toàn diện, cầm trên tay thủ cấp của chính mình. Chúng không chỉ có cấp độ khoảng 140, mà còn rất nhanh cộng thêm khả năng chiến đấu cực tốt, khiến chúng rất khó để đánh bại.

Lich là bậc thầy trong việc sử dụng ma thuật đen tối, cùng với trí thông minh vô cùng cao, chúng biết lẩn trốn khi cảm thấy mình đang gặp nguy hiểm

Không cần phải nói, Death Knight (kị sĩ tử thần) là báo hiệu của cái chết. Chúng cưỡi những con ngựa giống như những con Ringwaith (Ma nhẫn) trong phim Chúa tể của những chiếc nhẫn. Chúng trở thành những cơn ác mộng với cấp độ gần 200.

Chỉ cần nghĩ đến bọn ma quỷ mạnh như thế đang cư ngụ trong lòng đất, tim của Weed bắt đầu đập mạnh.

'Ah, những điểm kinh nghiệm tuyệt vời.' Cậu nghĩ và nở một nụ cười gian xảo.

Khi lang thang quanh thành phố, Weed phát hiện ra một bảng hiệu lớn, cùng dòng chữ "Phòng luyện tập Sơ cấp". Weed tiến vào như thể cậu bị xui khiến bởi một thế lực nào đó vậy.

"Chào mừng. Theo như ta thấy cậu là con người," Người hướng dẫn chào mừng cậu, trông ông ta giống như một con gà trống. Mái tóc của ông ta rất dễ nhận biết bởi nó trông rất giống mào gà.

“Tôi chỉ đi ngang qua và muốn gửi lời chào của tôi đến ngài. Tôi vừa mới hoàn thành "Chương chình luyện tập Sơ cấp" tại vương quốc Rosenhiem.”

Tất cả Người hướng dẫn ở Phòng luyện tập đều đánh giá cao những người biết trân trọng nghệ thuật quân sự và căm thù cái ác. Việc hoàn thành bài huấn luyện cũng đem lại cho cậu một số điểm Danh tiếng nhất định

Weed tiến vào Phòng luyện tập với mong muốn xây dựng được mối quan hệ với Người hướng dẫn một cách nhanh chóng và kiếm lấy vài thông tin hữu ích. Nhưng phản ứng từ Người hướng dẫn không tốt như cậu nghĩ.

“Mmph?” Thầy huấn luyện người Avian cố nhịn cười. Dù đã cố giữ nguyên cái mỏ, nhưng đôi mắt ông không ngừng ánh lên vẻ thích thú. 

“Không thể nào. "Chương trình luyện tập Sơ cấp" rất khó để hoàn thành. Cậu trông không có vẻ gì là đã hoàn thành nó cả."

“Hả? Nhưng tôi đã hoàn thành "Chương trình luyện tập Sơ cấp" tại thành phố Serabourg."

“Họ chỉ có duy nhất một Phòng Luyện Tập Căn Bản ở đó.”

 Đội mắt của Weed sáng lên bởi ngọn lửa khao khát.

‘Phòng Luyện Tập Căn Bản! Vậy nơi đây chính là cấp độ tiếp theo!’ cậu nghĩ đầy phấn khích.

“Tôi có thể tham gia Chương trình huấn luyện Sơ cấp một lần không?”

“Được thôi. Những người hoàn thành bài luyện tập Căn bản đều được chấp nhận. Cho dù vậy, nơi đây khác với Phòng Luyện Tập Căn Bản mà cậu từng biết. Nơi này rất nguy hiểm, vậy nên đừng cố quá.

"Tôi muốn thử nó." Weed nói một cách háo hức.

“Ý cậu là chương trình huấn luyện?”

“Phải. Đó là điều tôi muốn nói.”

“Tinh thần của cậu thật đáng khâm phục. Tốt lắm, đi theo ta.”

Weed đi theo người hướng dẫn.

Ông dẫn Weed đến một tòa nhà ở gần Phòng luyện tập. Lối vào của nó trông như một cái mỏ lớn đang há rộng, bên trong một hành lang tăm tối..

“Tất cả những gì cậu cần làm là đi qua và thoát khỏi hành lang này một cách an toàn. Rất đơn giản phải không? Tuy nhiên, cậu sẽ không thể sử dụng những kĩ năng chiến đấu của mình. Và một lời khuyên, đừng thắp lửa, việc đó sẽ khiến bài luyện tập trở lên rất dễ, à không, quá thuận lơi.”

“Tôi hiểu” Weed trả lời ngắn gọn. Với những bước đi dài, cậu tiến vào hành lang.

Lúc đầu, chẳng có gì khiến Weed phải khiếp sợ. Tuy nhiên, sau khi cậu đi qua hành lang, quyết tâm của cậu dần bị lu mờ.

Weed bắt đầu sử dụng đôi tay và bàn chân để cảm nhận. Cậu không biết điều gì đang chờ đợi mình trong hành lang u ám này. Và sau đó...

*Binh!*

Weed cúi đầu xuống theo phản xạ, và tránh được một vài vết chém. Khi những sợi tóc rơi xuống, cậu nhận ra rằng sự bình tĩnh của mình đã biến mất.

‘Một đòn tấn công? Tuyệt vời’ Cơ thể của cậu di chuyển ngay sau khi nhận ra điều này..

Weed rút thanh kiếm ra và đẩy nó về phía trước. Dù không thể nhìn nhưng cậu có thể cảm nhận những gì đang đến gần.

*Keng!*

Thanh kiếm sắt chạm phải thứ gì đó bằng kim loại. Qua cú va chạm, Weed đoán hẳn cú đánh đã bị chặn bởi một cái khiên hoặc một cú đỡ. Cơ thể của kẻ địch cứng như đá.

‘Từ bên phải!’ Weed cảm nhận được đòn tấn công đang ập tới ngay khi nó chém lên không khí. Giờ cậu chắc chắn cú tiếp theo cũng sẽ đến từ bên phải. Bởi không thể nhìn thấy gì, cậu không còn lựa chọn nào khác ngoài việc phụ thuộc vào những giác quan khác.

Weed tin vào bản năng của mình.

Vào khoảnh khắc đó, thanh kiếm của Weed di chuyển như có ý chí riêng- nhẹ nhàng vung lên và làm chệch hướng những đòn tấn công trong bóng tối. Những người không có kinh nghiệm thực chiến với một thanh kiếm sẽ không bao giờ có thể làm được điều tương tự.

‘Mười, hoặc nhiều hơn!’ Weed nghĩ.

Những đòn tấn công liên tiếp khiến cậu không còn thời gian nghỉ ngơi.

“Yatz!” Weed hét lên và tiến về phía khoảng không. Cậu lăn trên mặt đất, giữ chắc thanh kiếm bên cạnh, chém vào mắt cá chân đối phương. Một vài tia lửa lóe lên khi thanh kiếm của cậu chạm phải thứ gì đó làm bằng sắt. Trong tích tắc cả khu vực bừng sáng lên.

Phải có hàng tá người Barbarian được trang bị vũ khí làm bằng thép. Họ cầm kiếm, gậy, búa tạ, rìu, chùy, gỗ, búa, và chùy sắt.

‘Khỉ thật!’

Một cơn ớn lạnh chạy khắp sống lưng Weed, ngọn lửa hừng hực khí thế của cậu bị dập tắt như một cây nên trong cơn gió. Nhưng những đợt tấn công của người Barbarian vẫn không ngừng lại.

Cậu vẫn có thể đỡ thêm được vài cú đánh, nhưng trong hành lang tối tăm thì cậu không thể chống đỡ được hết những đòn tấn công cùng lúc. Một cú đánh vào lưng, khiến cậu phải gục xuống. Những người thép Barbarian tiến về phía cậu từ mọi hướng như lũ linh cẩu.

*****
"Cậu đã thất bại."

Nghe được âm thanh từ Người hướng dẫn, Weed từ từ đứng dậy. Cả người cậu ê ẩm.

"Đây là đâu?"

Cậu nhìn xung quanh và nhận ra mình đã quay về lối vào Phòng luyện tập. Người hướng dẫn đã mang cậu về đây. Thanh sinh lực của cậu giảm xuống. Cậu đã bị tấn công và giờ điểm sinh lực chỉ còn dưới 30. Giờ đây, chỉ một cú chạm nhẹ cũng có thể khiến cậu mất mạng. Ít ra, cậu không bị chảy máu, vậy nên thanh sinh lực của cậu không giảm xuống nữa.

"Điều này xảy ra bởi cậu đã không biết tự lượng sức mình. Ta đã cứu cậu lần này, nhưng nếu còn lần tiếp theo, cậu sẽ chết."

 Weed lắc đầu để lấy lại tỉnh táo, cậu hỏi,

 "Liệu tôi có cần tăng cấp để hoàn thành bài luyện tập này?"

 "Không phải vậy. Sức mạnh của những Người thép Barbarian sẽ tăng lên vô hạn tùy thuộc vào cấp độ của người thử thách."

"Điều đó có nghĩ tôi cần dựa vào kĩ năng thực sự của bản thân mình, không liên quan đến cấp độ?'

"Chính là như vậy."

"Đã bao lâu rồi kể từ lúc tôi bắt đầu?"

"Khoảng 4 tiếng."

"Những người đồng đội đang đợi tôi. Chắc chắn tôi sẽ quay lại đây lần nữa." Weed rời khỏi Phòng luyện tập và tiến về nơi gặp mặt đã định sẵn.

*****


Weed chạy rất nhanh! Tại điểm hẹn, cậu thấy những người người còn lại trong nhóm, khuôn mặt họ ánh lên sự thích thú.

‘Tôi xin lỗi vì đến muộn…”

“Weed-nim!” Surka kêu lên, chạy nhanh đến phía cậu.

 “Bọn mình đã tìm thấy một nhiệm vụ tuyệt vời!”

“Bọn mình đang chờ cậu trở về ,Weed-nim, giờ chúng ta có thể quyết định xem có nên nhận nhiệm vụ này hay không."

Trong khi Weed rời đi, những thành viên trong nhóm đã hăng hái khám phá Lavias và thu thập nhiều thông tin nhất có thể.

Thứ nhất, cách để quay lại mặt đất. Những chiếc lông vũ nhẹ nhàng, được bán ở cửa hàng, có thể làm chậm tốc độ rơi của mọi vật. Với Weed, việc sử dụng lông vũ để nhảy ra khỏi Lavias sẽ rất thú vị, nhưng nó có thể là một trải nghiệm kinh hoàng với những ai có chứng sợ độ cao giống Surka.

Thứ hai, hơi thất vọng một chút là nhóm của Weed không phải là người đầu tiên tìm ra Lavias. Họ đã nhận ra điều này kể từ khi điểm Danh tiếng của họ không hề tăng lên sau khi họ đặt chân tới thành phố Thiên đường.

Tiếp theo là nhiệm vụ!

Irene đã tìm thấy một nhiệm vụ tiêu diệt 20 tên hiệp sĩ Skeleton (Skeleton Knight). Phần thưởng là chiếc nhẫn tăng 10% tốc độ năng phục hồi năng lượng.

Hiệp sĩ Skeleton, tất nhiên, là một đối thủ đáng gờm với cấp độ khoảng 100. Nhưng cả nhóm đều bị hấp dẫn bởi phần thưởng. Suy cho cùng, một chiếc nhẫn gia tăng tốc độ hồi năng lượng rất hiếm. Chúng là vô giá, dù tại bất kì thành phố lớn nào trên lục địa Versailles.

“Chúng ta làm nhiệm vụ ở đâu?” Weed hỏi, cậu cũng kinh ngạc bởi phần thưởng.

Và như thế, họ chấp nhận nhiệm vụ tiêu diệt Kị sĩ Skeleton.


*Ting*

Hầm ngục: Bạn là những người chơi đầu tiên khám phá ra Memphis Hall

Lợi ích: Tăng 200 điểm Danh Tiếng (+200 FAME)

Nhân hai kinh nghiệm và tỉ lệ rơi vật phẩm trong một tuần.Mỗi con quái đầu tiên từ mỗi loại bị giết sẽ rơi ra những vật phẩm hiếm nhất.



Những dòng chữ hiển thị ở cửa số tin nhắn ngay khi Weed và đồng đội đi vào hành lang trong lòng đất. Họ đứng hình ngay lập tức khi đọc dòng chữ.

“Đây là…”

“Chúng ta là những người đầu tiên!” Surka và Romuna kêu lên đầy vui sướng.

Pale cười lớn. Khu vực đi săn tăng hai lần kinh nhiệm thật đáng để đi vào, cho dù chúng có nguy hiểm như thế nào đi chăng nữa. Thật lãng phí khi rời khỏi nơi này và mất khả năng nhân hai kinh nghiệm.

‘Những người khác có thể đến Lavias trước, nhưng họ không đi đến khu vực săn này. Không, có lẽ họ không tìm ra nó. Không nên hy vọng quá nhiều." Weed nghĩ

Weed phải cố gắng rất nhiều để giữ sự điềm tĩnh của mình, nhưng sự phấn khích của cậu thì không thể che dấu được.

“Trong lúc này, chúng ta nên dành thời gian để đi xung quanh. Dù mục tiêu chính của ta là đánh bại Hiệp sĩ Skeleton, tuy nhiên, nếu có thể, ta nên săn mọi thứ mà ta gặp. Irene-nim.”

“Sao vậy?”

“Hãy chú ý đến mọi người, đặc biệt là kĩ năng hồi máu của cậu.”

“Được thôi, và vì nơi này đã bị ô uế bởi bọn ma quỷ, mình sẽ sử dụng kĩ năng Ban phước (Blessing) thật tốt.

Kĩ năng Ban phước và Phép thuật thần thánh (Holy Magic) của Nữ tu gây khắc chế cho bọn ma quỷ. Ban phước giúp tăng sát thương 1,5 lần đối với những kẻ thù khác nhau, và thậm chí còn gây thêm sát thương cho bọn quỷ.

“Đi thôi.”

Mọi người trong nhóm đầu nhận được hỗ trợ từ kĩ năng của Irene, được tăng cường Sức mạng và Nhanh nhẹn. Kĩ năng phòng thủ chủ yếu được tập trung cho Weed và Surka. Sau đó họ bắt đầu lên đường.

"Con...người? Chúng... là... con người."

Bốn đến năm tên skeleton đã tập hợp lại ở lối vào lòng đất.

Một nhóm nhỏ bao gồm các Skeleton khác nhau, hai pháp sư Skeleton (Skeleton Mage), một tên lính Skeleton (Skeleton Soldier) và một cung thủ Skeleton (Skeleton Archer).

"Con...người." Hốc mắt trống rỗng của bọn Skeleton lóe lên. Một luồng khí màu đỏ đầy chết chóc tỏa ra khi chúng xông về phía nhóm, những cái xương va vào nhau kêu lạch cạch khi chúng đang chạy.

"Chuẩn bị chiến đấu."

*Keng*

Weed là người đầu tiên tiến lên phía trước, chặn lại đường kiếm của tên lính Skeleton. Sau đó, Weed uyển chuyển gạt cú đánh sang một bên và phản công.

Đây không phải là một kĩ năng trong trò chơi. Weed đã thực hiện một chiêu thức kiếm thuật nhờ chuyển động thích hợp của cổ tay.

“Tam kích!” (Triple!)

*BỤP* *RẮC* *RẮC*

Cậu thực hiện liên tiếp ba cú đánh. Tam kích là một kĩ năng rất khó theo dõi bằng mắt. Đầu tiên là đâm về phía trước, sau đó chém chéo, và khi thanh kiếm trở lại thì dựa vào chuyển động của cơ thể chém thêm một đường. Tất cả chỉ trong một lần tấn công liên tục! Khi đạt đến trình độ Bậc thầy, kĩ năng sẽ cho phép tăng số lượng đòn đánh, nhưng dù vậy, nó vẫn được gọi là "tam kích" bởi bắt nguồn từ ba đường kiếm đầu tiên.

Ở giữa cuộc giao tranh ác liệt, Weed thực hiện kĩ năng mà không gọi tên "Tam kích"

Chỉ cần một tích tắc thôi cũng đủ để quyết định ranh giới giữa sống và chết. Đặc biệt nếu ai đó có khả năng tận dụng giây phút đó đế ngắm vào điểm yếu của đối phương.

Nếu cả ba cú chém liên tiếp bị chặn lại bằng cách nào đó, thì vẫn còn khả năng cho nhát chém thứ tư. Và thậm chí trong trường hợp nhát chém thứ tư cũng bị chặn, thì vẫn còn cơ hội rất nhỏ cho nhát chém thứ năm.

‘Tam kích’ mang ý nghĩa là ba đường kiếm nhanh, tận dụng điểm yếu của đối phương để đưa ra cú tấn công hoàn hảo. Nhưng trên hết, Weed có thể vận dụng khéo léo thanh kiếm của mình bằng khả năng thiên phú để xuyên qua sự phòng thủ của đối phương. Và không mấy ngạc nhiên, xương cốt của tên lính Skeleton hoàn toàn vỡ tan trước sự tấn công của thanh kiếm.

Chỉ những kẻ như Weed mới có thể nghĩ ra phương pháp độc ác như vậy để kết liễu kẻ thù.

Ngay khi đó, những pháp sư Skeleton ở phía sau bắt đầu niệm phép và tấn công Weed. Tuy nhiên, Romuna đã nhanh hơn.

“Hỏa công!”

Romuna sử dụng kĩ năng này rất thuần thục, sáu quả cầu lửa được bắn ra đều trúng những pháp sư Skeleton. Chính điều này đã làm gián đoạn và hủy bỏ bùa phép mà chúng đang cố niệm.

“Mày là của tao!”

Pale tập trung vào tên cung thủ Skeleton đứng một mình. Cả hai điên cuồng bắn tên về phía nhau.

“Nhận lấy này! Mũi tên ban phước (Blesssed Arrow)!” Pale bắn ra một mũi tên mang ánh sáng chói mắt.

Theo tự nhiên, bọn ma quỷ ghét ánh sáng, và bọn skeleton cũng không ngoại lệ, chúng rất yếu ớt trước ánh sáng. Tuy nhiên, bọn ma quỷ cấp cao có thể đi xung quanh dưới ánh sáng ban ngày mà không vấn đề gì.

Mũi tên của Pale bắn thẳng về phía tên Skeleton và tỏa ra ánh sáng rực rỡ.

Trong khi đó, Surka tấn công pháp sư Skeleton ở gần bằng những cú đấm cùng sự giúp đỡ của Romuna. Đây là lần đầu tiên họ phải chiến đấu với những đối thủ mạnh mẽ như vậy, họ đã đặt cược tất cả mạng sống vào đòn tấn công.

Cuối cùng, Weed chỉ phải đối đầu với một tên lính Skeleton.

“Chết đi…”

Xương cốt của tên lính Skeleton kêu lách cách khi nó phi lên trên không tung ra một đòn đánh mạnh mẽ. Dù cho thanh kiếm đầy những vết nứt và sứt mẻ, nhưng sức mạnh đằng sau nó thật quá khủng khiếp.

‘Mặc dù vậy, chuyển động của chúng quá lộ liễu.’

Weed kích hoạt kĩ năng.

“Hậu trảm!” (Backstab)

Ngay khi thanh kiếm của tên Skeleton chạm tới mục tiêu, chỉ có bóng dáng của Weed còn lại. Weed đã ngay sau kẻ địch, đâm con dao vào cổ tên Skeleton.


*Ting*

Sát thương chí mạng!

Sát thương chí mạng!

Để tạo nên một đòn đánh chí mạng như vậy cần căn thật chuẩn thời gian, thậm chí đến một phần nghìn giây.

Bởi việc này ẩn chứa nhiều rủi ro, vậy nên, khi thành công sẽ đem lại một cảm giác rất thỏa mãn.

Sau khi chịu hai đòn Tam kích và Hậu trảm, xương cốt của tên Skeleton vỡ vụn thành một đống tro tàn.

“Weed-nim, ở đây!” Surka kêu lên, giọng nói thể hiện rõ sự mệt mỏi.

Việc chiến đầu với hai pháp sư Skeleton là quá sức với cô, và cô đang dần kiệt sức sức. Là một võ tăng (monk), cô có khả năng di chuyển linh hoạt bởi chỉ số Nhanh nhẹn cao.

 Nhưng không phải trong trường hợp này.


*Ting*

Bạn đã bị trúng độc!
Bạn đã bị nguyền rủa!


Sức mạnh giảm

Nhanh nhẹn giảm



Hậu quả là vết thương bị nhiễm độc và lời nguyền đã khiến cô chảy máu không ngừng. Dưới pháp thuật của những pháp sư Skeleton, Surka bị nhấn chìm trong đám khói đen. Những lời nguyền này mạnh hơn và nhanh hơn cả kĩ năng Thanh tẩy (Cleanse) của Irene.

“…….”

Weed nhanh chóng chạy tới để cứu cô.

“Dao điêu khắc!” (Sculpting Blade) cậu hét lên và tấn công về phía chúng.

Mỗi khi Weed hồi được đủ năng lượng để có thể sử dụng kĩ năng Dao điêu khắc, là mỗi lần một tên pháp sư Skeleton ngã xuống. Chúng chết nhanh hơn dự kiến vì Romuna đã liên tục tấn công chúng bằng kĩ năng của mình cho tới khi hết năng lượng. Tên cung thủ còn lại nhanh chóng bị hạ gục bởi đòn tấn công kết hợp đúng lúc từ Pale và Romuna, người đã được phục hồi chút ít năng lượng.

“Tuyệt! Chúng ta thắng rồi!” Surka kêu lên vui sướng ngay khi trận chiến kết thúc.

“Cấp độ của ta đã tăng lên,” Pale nói, cười toe toét.

Bọn Skeleton cấp độ 80, hơn bọn họ 15 cấp, và bọn họ lại đang trong thời gian nhân đôi kinh nghiệm, cả nhóm nhận được số điểm kinh nghiệm đáng kể. Họ sắp tăng cấp sau khi giết vài con quái.

Bởi đã dùng hết toàn bộ năng lượng để loại bỏ lời nguyền và hồi máu, Romuna và Irene ngồi xuống để hồi năng lượng qua việc ngồi thiền (meditaion).

Ngồi thiền giúp tăng hai lần tốc độ hồi năng lương. Không may, đây là kĩ năng dành riêng cho Pháp sư và Tu sĩ, vậy nên Weed không thể học kĩ năng này.

“Hãy xem chúng ta nhặt được cái gì nào?”

Thường họ sẽ chỉ nhặt những gì mình cần, nhưng bây giờ, mỗi trận chiến đều trở nên rất khó khăn. Vậy nên cả nhóm đã nhặt hết tất cả vật phẩm xung quanh mà bọn Skeleton làm rơi ra.


*Ting*
Vật phẩm: Găng tay đẫm máu

Độ bền: 7/40
Phòng thủ: 6

Một vật phẩm chứa đầy sự thù hận và tham vọng của người chết.
Dù đem lại sức mạnh, nhưng tốt hơn hết là nên tránh xa chúng.


Yêu cầu:
Cấp độ 50
Sức mạnh 100

Trang bị:
Tăng Sức Mạnh 20
Tăng Sát thương 10%
Giảm Sinh Lực -200


*Ting*
Vật phẩm: Đôi giày băng giá.

Độ bền: 9/50
Phòng thủ: 5

Đôi giày được làm để chống lại lực hút trái đất.
Vì được làm bằng da của trâu nước, chúng đem lại cảm giác tuyệt vời.

Yêu cầu: Cấp độ 60

Trang bị: Tăng khả năng kháng phép thuộc tính Băng 15%



Những vật phẩm như thế này không tồi chút nào. Chúng có thể bán cho thương nhân, tốt hơn là nên sử dụng chúng. Đôi găng tay có thể giảm sinh lực nhưng lại gia tăng khả năng phòng thủ, vậy nên chúng rất giá trị.

Trong khoảng thời gian này, nhờ ảnh hưởng của việc tìm ra hầm ngục, họ nhận được tỉ lệ rơi đồ gấp đôi. Bên cạnh đó, vật phẩm tốt nhất vẫn chưa được giám định. Vậy nên Weed và tổ đội đi tới thanh kiếm rơi ra bởi tên lính Skeleton.

*Ting*

Vật phẩm: Kiếm đất sét:

Độ bền: 25/65
Sát thương: 23-25

Một thanh kiếm ma thuật mang theo linh hồn của băng.
Gây thêm 2-5 sát thương và làm giảm tốc độ của kẻ địch.

Yêu cầu:
Cấp độ 60
Sức mạnh 200

Đã trang bị: Tăng thêm 2-5 sát thương cho nguyên tố Băng


Một nụ cười nở trên gương mặt Weed.

‘Trúng đậm rồi!’

Tại cửa hàng, thanh kiếm này được bán với giá hơn 100 vàng. Tất nhiên, nếu so sanh, thanh kiếm này có độ bền thấp hơn. Ngoài ra, độ bền tối đa của thanh kiếm sẽ giảm dần từng chút mội nếu thanh kiếm bị gãy và trong trạng thái chưa được sửa chữa.

“Đây là…”

Pale nhìn những vật phẩm trong một lúc.

Anh bắt đầu cảm thấy sự ham muốn đang trỗi dậy. Dù sao, anh cũng chỉ là con người. Tuy nhiên, Weed đang nắm giữ vị trí trung tâm của nhóm. Và tất cả những gì cậu trang bị chỉ đơn giản là một chiếc áo da, không giáp cũng không có giày.

Weed nói với Pale

“Những quái ấy có sức tấn công rất mạnh. Nếu chúng có hai đứa thì chúng ta sẽ gặp rắc rối.”

“…….”

Dù đau lòng, Pale vẫn quyết định đứng sang một bên, để Weed lấy cả ba vật phẩm. Nếu Weed, tanker chính của đội, không có những trang bị tốt vậy ai có thể thay thế cho cậu ấy?

“Những vật phẩm này nên thuộc về Pale-nim…” Weed nói với ‘giọng thất vọng’.

“…….”

“Nhưng, tôi là người trực tiếp chiến đấu với chúng, vậy nên sẽ tốt hơn khi tôi có những trang bị tốt. Vậy nên, vật phẩm rơi ra lần sâu chắc chắn thuộc sẽ về Surka-nim và Pale-nim.” 

Điều Weed đang làm giống như một ví dụ cổ điển của câu thành ngữ "vừa đấm vừa xoa".

Weed là người nhận được nhiều lợi ích nhất, dù sao, đây cũng là quyết định của cả nhóm. Cuối cùng Weed cũng thoát khỏi Thanh kiếm sắt mà cậu nhận được từ Người hướng dẫn ở phòng luyện tập.

Bỗng nhiên, một tiếng nói cất lên.

“Con người...những chiến binh quỷ yêu quý…”

Môt tên Kị sĩ Skeleton bất ngờ xuất hiện.

Mọi người đều có thể mắc sai lầm, nhưng đây lại là một sai lầm chết người. Cho đến nay, mọi loại quái trong bãi săn đều ở nguyên khu vực quy định. Còn tên Kị sĩ Skeleton, không may thay, chúng có thể đi bất cứ đâu chúng muốn. Quá chủ quan, cả tổ đội đã nghỉ ngơi mà không để ý xung quanh cho đến khi nó đột nhiên xuất hiện.

Một kị sĩ Skeleton, với đôi mắt đỏ rực, mặc áo giáp cùng một cơ thể toàn xương, nó là một con quái vật ma với cấp độ hơn 100. Sinh vật đáng sợ này giờ đang gây nguy hiểm đến cả tổ đội.

“Kyaa!”

Tên kị sĩ Skeleton vung thanh kiếm theo hình cung lớn, chém vào hông của Surka. May mắn thay, cô không chết nhưng sinh lực giảm xuống còn 35%

“Chạy mau!”

Weed nhảy vào giữa Surka và kị sĩ Skeleton, trên tay cầm thanh kiếm sét. Sự là nhanh trí của cậu đã giúp rất nhiều trong những tình huống nguy hiểm này.

Một con quái vật có cấp độ hơn 100!

Đầu gối của Weed bắt đầu run. Nhưng không phải vì sợ hãi, bởi cậu hoàn toàn có thể chiến đấu với những đối thủ trên mình 30 cấp. Điều Weed lo lắng về thanh kiếm sét với độ bền cực thấp có thể bị gẫy trong trận chiến… Đáng tiếc là không ai có thể đổi vũ khí trong khi kẻ thủ đang đứng ngay trước mặt.

‘Cầu trời,.... con xin người đừng để thanh kiếm mới của con bị gẫy!’ Weed khấn.

“Cẩn thận, Weed-nim!”

“Romuna, Irene, mau tỉnh lại! Một tên kị sĩ Skeleton xuất hiện!”

Cả tổ đội nhanh chóng chuẩn bị sẵn sàng cho trận chiến. Tuy vậy, thời gian đó cũng đủ để tên kị sĩ bắt đầu đòn tấn công đầu tiên. Ngay sau đó là một sức mạnh khủng khiếp! Lần đầu tiên Weed cảm thấy sự quan trọng của thanh kiếm này.

‘Mình không thể mất thanh kiếm này.’

Đã quá muộn để chạy trốn, nhưng Weed tin vào khả năng di chuyển và phòng thủ của mình. Thay vì đỡ đòn, cậu quyết định né cú đánh. Một vết thương nhỏ là điều không tránh khỏi, nhưng cậu cảm thấy xứng đáng khi hi sinh bản thân để bảo vệ cái xương dễ vỡ… tất nhiên, "xương" ở đây là thanh kiếm mới của cậu.

‘Chờ đã, mình đã sửa đôi găng tay và đôi giày chưa nhỉ?’

‘Khỉ thật!’ Độ bền của đôi găng và đôi giày đã gần như cạn kiệt.

Một vũ khí như Kiếm đất sét không dễ để độ bền giảm đi trừ khi có va chạm vật lý, nhưng những trang bị khác, như găng và giày, rất dễ giảm độ bền nếu người mặc bị tấn công.

Độ bền trang bị là một chỉ số khá kì lạ: khi gần tối đa, nó sẽ giảm rất chậm, nhưng khi chỉ số thấp, chỉ cần một cú tấn công đơn giản cũng đủ khiến vật phẩm bị hỏng.

‘Tại sao lại là bây giờ...’ Weed nghĩ đầy cay đắng.

Weed lăn trên mặt đất một cách nhanh chóng.

*Keng!*

Thanh kiếm của kị sĩ Skeleton chém xuống, nhưng chỉ sượt qua người cậu.

Những kĩ năng như thế này thỉnh thoảng cũng xuất hiện trong vài quyển tiểu thuyết võ thuật. Lăn trên mặt đất để né đòn từ đối thủ. Còn Lòng tự trọng? Chúng chẳng có nghĩ lý gì trong tính huống này.

Ý nghĩ về đôi găng tay, đôi giày và thanh kiếm mới bị hỏng còn đau đớn hơn nhiều. Trong khi Weed đang chống đỡ, tổ đội của cậu đã hoàn thành việc chuẩn bị cho trận chiến: Pale bắn tên, Irene niệm phép Bảo hộ thần thánh (Divine Protection) và Ban Phước (blessing) còn Romuna không ngần ngại niệm những bùa chú mạnh mất mà cô có.

“Hỏa Vực!” (Fire Field)

Để phòng ngừa khả năng di chuyển nhanh của tên kị sĩ, cô niệm phép trên một vùng rộng lớn.

*VOOOSH!*

Ngọn lửa bắt đầu lan ra từ chỗ tên kị sĩ đang đứng. Weed và Surka cần di chuyển nhanh nếu muốn thoát khỏi ngọn lửa. Tranh thủ trong lúc đó, Weed cất Kiếm đất sét, giầy và găng và sử dụng lại thanh kiếm sắt. Cậu ước mình có thể sử dụng kĩ năng Sửa chữa ngay lập tức, nhưng cậu chỉ có đủ thời gian tháo bỏ trang bị trong tình huống nguy cấp như thế này.

“Chỉ cần kĩ năng này cũng đủ để tiêu diệt nó” Romuna nói đầy tự tin. Hỏa vực đồng thời gây sát thương lớn trên nhiều kẻ địch. Bên cạnh kĩ năng dùng kiếm của Weed, kĩ năng Tinh thông hỏa thuật (Fire Mastery) của Romuna cũng là một trong những nguồn sát thương chủ lực.

Trong tất cả những kĩ năng gây sát thương và hiệu ứng thuộc tính lửa, kĩ năng "Tinh thông hỏa thuật" mạnh thứ 8. Dù vậy, không ai tin nó đủ mạnh để có thể giết đối thủ với cấp độ trên 100 như kị sĩ Skeleton.

Ngọn lửa kết thúc nhanh chóng, và tên kị sĩ Skeleton vẫn đứng đó. Lưỡi kiếm của hắn bị nung đỏ rực, ngọn lửa phát ra từ hai hốc mắt và xương sườn, khiến hắn trở thành kị sĩ lửa Skeleton. Dù đã chịu nhiều sát thương, nhưng hắn vẫn sống sót.

“Con người…”

Tên kị sĩ tấn công Weed. Lần này, cậu đối mặt với con quái vật đầy tự tin. Cậu không còn gì để sợ vì đã sử dụng cây kiếm sắt thay vì thanh kiếm đất sét.

"Tuyệt kĩ dao điêu khắc!"

Thanh kiếm của Weed di chuyển một đường uyển chuyển trước khi đâm vào tên kị sĩ Skeleton. Pháp thuật của Romuna, quyền pháp của Surka và mũi tên của Pale cùng trúng đích ngay sau đó.

“Grr….”

Kị sĩ Skeleton vẫn còn rất mạnh, và cuộc chiến dần trở nên nguy hiểm. Năng lượng của Weed vẫn chưa hồi hết kể từ trận chiến trước, vậy nên cậu không thể thực hiện bất cứ kĩ năng kiếm thuật đơn giản nào. Giờ đây, Weed chỉ có thể tránh né những cú chém của kị sĩ Skeleton bằng những động tác nhanh nhẹn, nhưng không thể gây ra sát thương lớn. Những thành viên khác trong nhóm cũng vậy. Họ đã dùng hết năng lượng, và đang cố gắng sống sót. Chỉ trong phút chốc, tình hình càng trở nên tồi tệ.

“Mình hết sạch năng lượng rồi. Mình không thể hồi máu cho mọi người thêm nữa… Mình xin lỗi.” Lời nói của Irene khiến mọi người rơi vào tuyệt vọng. Mặc dù Weed vào Surka vẫn còn chiến đấu được, nhưng một khi họ ngã xuống, những người khác cũng không thể sống được.

‘Trong trường hợp này...’ Weed quyết định sử dụng đòn kết liễu mạnh nhất mà cậu biết.

“Vương Kiếm!” (Sword Kaiser!)

Vương kiếm là đòn cuối cùng của Tuyệt kĩ Đế Vương Vô hình kiếm (Imperial Formless Sword Techniques). Tuy nhiên, đây chỉ là cái tên do Weed nghĩ ra. Cậu có lẽ phải đợi và xem nó có đủ mạnh mẽ để xứng với danh hiệu "Bá vương chi kiếm" hay không.

*Nnnng…*

Một luồng ánh sáng xanh tỏa ra từ thanh kiếm sắt và bao quanh cơ thể Weed. Cậu thu hút sự chú ý của tên kị sĩ ngay lập tức. Dù vậy, hắn nhanh chóng chuyển sự chú ý sang thanh kiếm sắt, thứ dường như đang to ra và chạm đến bầu trời.

*Rầm!*

Thanh kiếm hút và nén không khí xung quanh để tạo ra một vụ nổ. Từ trước tới nay, đa số cậu dùng thanh kiếm để chém, tuy nhiên, Weed lại đang chuẩn bị một thế đâm. Đâm, tuy có thể gây ra sát thương lớn hơn nhưng lại tồn tại nhiều mặt hạn chế. Nếu đâm trượt, việc đó sẽ tạo ra một sơ hở cực kì lớn và tạo thuận lợi cho đối thủ phản công.

Trong khi đó, nếu dùng thanh kiếm để chém sẽ gia tăng sức nặng lên thanh kiếm, làm thay đổi sự cân bằng giữa thắt lưng, cổ tay và bước chân của người sử dụng. Weed biết cách sử dụng những đặc điểm này để né đòn tấn công của địch, và phản công lại chúng bằng sự kết hợp đồng thời cả tấn công lẫn thủ.

Đây là cách Weed chiến đấu với những con quái vật mạnh hơn, mặc dù chỉ số máu và khả năng phòng thủ của cậu yếu hơn rất nhiều so với những người chơi khác. Nếu không có chiến lược này, thậm chí việc chiến đấu với tên lính Skeleton cũng trở nên hết sức khó khăn.

Mặc dù chỉ tiến lên một đến hai bước, Weed đã có thể cảm nhận được sinh lực và năng lượng của mình đang bị rút ra và chảy đến mũi kiếm của cậu. Tên kị sĩ há hốc mồm trước sức mạnh đáng sợ phát ra từ cậu.

‘Xong!’

Chỉ với một chút sức mạnh của kĩ năng này cũng đủ làm Weed hài lòng. Dù vậy, thậm chí trước khi thanh kiếm chạm tới đích, Weed đã cảm thấy bất ngờ vì sự chấn động trong cú va chạm.

*Bùm!*

Đất và bụi bay khắp nơi cùng một tiếng nổ chói tai.

Ngay khi đám bụi lắng xuuống, Weed vẫn đứng trên mặt đất, cả người đầy vết thương và bầm tím.

‘Điều này sao có thể?’ tâm trí cậu vẫn còn sốc.

Vương kiếm là một kĩ năng phi thường và tiêu tốn đến 2000 điểm năng lượng. Nếu không đủ năng lượng, phần còn lại sẽ bị trừ vào sinh lực. Việc thi triển kĩ năng đã khiến Weed hiện giờ chỉ còn chưa tới 50 điểm sinh lực.

“N-Nó đâu rồi?”

Weed bắt đầu về phía Kị sĩ Skeleton.

Kị sĩ Skeleton!

Thanh kiếm sắt cắm thẳng vào bụng hắn. Những vết nứt lan ra cho đến khi cả cơ thể hắn vỡ vụn. Ngay sau đó, cả nhóm chạy tới và chứng kiến điều mà Weed đã làm.

“Chúng ta đã rất vất vả để đánh lại con quái này..."

Surka cúi đầu, cô rất mệt mỏi. Mọi người đã phải đánh đổi rất nhiều để tiêu diệt hắn. Nhưng cuối cùng, tất cả những gì họ nhận được chỉ là một ít quặng sắt, bạc và một cục xương. Mặc dù cả nhóm đã đánh liều mạng sống mình nhiều lần, nhưng đây là lần khó nhất. Chưa kể đến việc họ đã bước vào trận chiến mà chưa hề chuẩn bị gì.

Giống như Weed, mọi người đều đã cạn năng lượng. Từ đấy về sau, Romuna luôn sử dụng kĩ năng Cảnh báo (Alarm) khi chiến đấu với bọn Skeleton, phòng trường hợp một tên Kị sĩ Skeleton lại bất ngờ xuất hiện. Nếu họ ở trong một tình trạng tốt, họ sẽ chiến đấu. Nếu không, họ sẽ tránh đi.

Ở trong các hầm ngục hay hang động khác, họ phải chiến đấu trong áp lực bởi sự cạnh tranh từ những người khác. Nhưng may thay, nhóm của Weed là những người duy nhất trong hầm ngục này.

Tuy nhiên, điều này rất nguy hiểm bởi họ sẽ phải đối mặt với vô số quái vật!

Nhưng đây lại là điều mà Weed thích nhất.

Từ giây phút họ đi vào hầm ngục, khả năng đặc biệt của Nhà điêu khắc ánh trăng đã được kích hoạt. Dưới ánh mặt trời, những kĩ năng của Weed đã không phát huy tối đa tác dụng. Tuy nhiên, vào ban đêm, hoặc trong những hầm ngục sâu thẳm, sức mạnh thực sự của lớp nhân vật này được thể hiện, gia tăng tất cả chỉ số cơ bản thêm 30%.

Ngoài ra, Weed đã đọc được lối đánh của bọn kị sĩ Skeleton nhờ khả năng chiến đấu thiên phú của mình. Chúng đã không còn là mối nguy hiểm bởi cậu đã đọc được từng đòn tấn công của chúng, và biết chính xác lúc nào cần tránh né. Điều này đã giúp cậu giảm được một nửa lượng sát thương trong trận chiến. Pale và Surka dưới sự hỗ trợ của Romuna, cùng kĩ năng "Ban phước" của Irene, những tên hiệp sĩ Skeleton không còn sự lựa chọn nào khác ngoài việc bỏ mạng và tan biến.

“Hahaha.” Weed cười.

Cậu cười khi cậu thấy những tên skeleton đang bước về phía mình. Cậu không thể ngừng cười khi thấy ngững nguồn kinh nghiệm và vật phẩm tiềm năng trước mắt.

“Kekeke.”

“Hehe”

“Hahaha.”

Cả nhóm đều cười.

Thật lạ khi những tên Skeleton đang đi cũng khiến họ vui vẻ đến vậy! Những thanh kiếm mà bọn chúng mang theo, dù không phải là kiếm sét, nhưng vẫn có thể bán với giá cao hơn thanh kiếm sắt. Chỉ cần sửa chúng và bán lại, họ đã có thể kiếm được một khoản tiền ngay lập tức. Đây quả là một bãi săn tuyệt vời với đồ rơi ra có thể là khiên, găng tay và thậm chú là giáp ngực. Cộng thêm tỉ lệ rơi đồ gấp hai lần, không có gì đáng ngạc nhiên khi hành trang của Weed nhanh chóng đầy.

 Chiến đấu một chọi một với lũ kị sĩ Skeleton cấp độ cao không còn là một vấn đề lớn với nhóm cùa Weed. Tuy nhiên, một kị sĩ tử thần (Death Kinght), thỉnh thoảng sẽ đi xung quanh, giờ trở thành mối bận tâm lớn nhất của họ.

Con..người. Mùi hương...của con người… xung quanh đây....”

Một kị sĩ tử thần, trong bộ giáp màu xám đen, luôn xuất hiện trên lưng ngựa. Weed và nhóm của cậu, những người vừa giết xong vài tên Skeleton và nhặt vật phẩm. Họ nấp sau tảng đá đầy lo lắng.

Dù họ có làm gì đi nữa, thì không có cách nào để họ đánh bại một kị sĩ tử thần có cấp độ trên 200. Sự cách biệt về cấp độ lớn đến nỗi những đòn tấn công của họ sẽ tính là trượt, dù họ đánh trúng đích.

Trong Royal Road, không chỉ có người chơi mà cả NPC cũng đều có thể mạnh lên. Những tên kị sĩ tử thần sau khi thăng cấp đều sở hữu những kĩ năng đáng sợ

Tên kị sĩ tử thần này có tên là Royan, luồng năng lượng đen tối tràn ra chiếc mũ sắt của hắn. Kị sĩ tử thần là những con quái vật và mỗi kẻ trong số chúng đều mang một cái tên riêng.

“Ta... ngửi...thấy... mùi...hương… con người... dù... ta ...không có mũi.”

Tên kị sĩ Royan nhìn quanh một lúc, rồi chậm rãi rời đi nơi khác. Thậm chí sau khi hắn rời đi, họ vẫn còn nghe bên tai tiếng vó ngựa của hắn.

“Phù.”

“Hắn đi rồi.”

Weed và cả đội thở phào nhẹ nhõm. Không gì đáng sợ hơn sự xuất hiện của một tên kị sĩ tử thần lang thang quanh đó.