Tuesday, March 10, 2015

Vol 01 - Chap 01: Birth of a Dark Gamer


Chương 1: Khai sinh một Game Thủ Huyền Thoại


Just imagine a noble, elegant and picturesque life of poverty that you might find in a soap opera, and no matter how poor you were, it still didn't discourage you from showing unconditional love for strangers or even sharing your piece of bread with a warm smile.
Một cuộc sống nghèo đói, nhưng vẫn cao quý, tao nhã và đẹp như tranh vẽ, bạn chỉ có thể tìm thấy trong một vở opera, và dù bạn có nghèo như thế nào, nó vẫn không thể ngăn cản bạn thể hiện tình yêu của mình vô điều kiện đến với những người xa lạ hoặc ngăn bạn chia sẻ với mọi người một mẩu bánh mì cùng nụ cười ấm áp.

 If anyone ever claimed that such an illusion existed in reality, Lee Hyun would beat him to a pulp, and strike them once more to finish him off.
Nếu ai đó dám tuyên bố rằng có một ảo ảnh như vậy tồn tại trong hiện thực, Lee Huyn chắc chắn sẽ đánh kẻ đó một trận nhừ tử.


 Life really was too cruel for the poor. The Labor Welfare Law revised by Parliament, made all jobs unavailable to minors. Illegal though it was, Lee Hyun had worked in every kind of trade imaginable.
Cuộc sống này quá tàn nhẫn với người nghèo. Luật phúc lợi lao động sau khi được sửa đổi bởi Quốc hội, đã không cho phép cho trẻ vị thành niên làm việc. Dù luật pháp là như vậy, nó vẫn không thể ngăn cậu làm nhiều việc.

 From the age of fourteen he took to sewing stitches in a factory. The salary there could only be called meager, but at least he was able to eat for free.
Từ năm mười bốn tuổi cậu đã làm thợ may trong một nhà máy. Mức lương ở đó thực sự rất ít ỏi nhưng ít nhất cậu có thể ăn miễn phí.

 However,  being underground with only two ventilation fans running, his health quickly deteriorated. Thanks to this, he damaged his lungs, and gained heavy medical bills.
Dù vậy, phải ở dưới tầng hầm, nơi chỉ có hai cái quạt thông gió chaỵ, sức khỏe của cậu nhanh chóng xấu đi. Phổi của cậu bị phá hủy, và phải trả những hóa đơn y tế nặng.

 Then there was a job at a gas station and occasionally he even went around pulling a handcart collecting and selling recyclables.
Sau đó là công việc tại trạm gas và thỉnh thoảng cậu còn đi xung quanh kéo một chiếc xe đẩy tay thu thập và bán vật liệu tái chế.

 But no matter how hard he worked, at the end of the day, the only money left in his pockets was chump change.
Nhưng dù cho cậu làm việc chăm chỉ như thế nào, vào cuối ngày, số tiền trong túi cậu chẳng còn lại là bao.

 As a minor, he was forced to get a jobs illegally, and this fact was used by his employers to brutally and mercilessly work him to the bone.
Là một trẻ vị thành niên, nhưng cậu buộc phải có việc làm, điều này là bất hợp pháp, và do đó các nhà tuyển dụng đã tàn nhẫn bóc lột cậu đến tận xương không thương tiếc.

He lived this life of exploitation until the age of twenty, and thanks to this, Lee Hyun knew very well the value of money. However, things would be different now. Now he was finally recognised as an adult by law, and with it came an ID card that would allow him to legally work.
Cậu đã sống cuộc sống bị bóc lột cho đến tận năm hai mươi tuổi, và nhờ đó, cậu hiểu rất rõ về giá trị của đồng tiền. Nhưng dù sao đi nữa, mọi chuyện sẽ trở nên khác biệt từ bây giờ. Bây giờ cậu đã hoàn toàn được thừa nhận là một người trưởng thành, cùng với một tờ giấy CMND, giờ cậu có thể làm việc một cách hợp pháp. 

Inserting the ID card in his wallet Lee Hyun mumbled.
Bỏ giấy CMND vào túi mình Lee Huyn tự nhủ:

 “I'll have to work until my body practically breaks down. I should be able to deal with 3 jobs a day.”
"Mình sẽ làm việc đến khi cơ thể kiệt sức. Mình sẽ làm được với ba công việc một ngày"

 When he was a kid, his parents had died in an accident, and now his family only consisted of his grandma and baby sister.
Khi cậu chỉ là một đứa trẻ, cha mẹ cậu đã chết trong một tai nạn, giờ đây gia đình cậu chỉ còn lại bà cậu và một người em gái.

 “Alright. From now on we’ll be rich.”
"Mọi chuyện sẽ ổn, từ giờ trở đi chúng ta sẽ trở nên giàu có"

 Lee Hyun pledged to become so, and returned home.
Lee Huyn tự hứa như vậy và trở về nhà.

 “Lee Hyun, did you come in just now?”
"Lee Huyn, cháu về từ bao giờ?"

 His grandma asked while lying down snuggled under her blankets.
Bà cậu hỏi trong khi đang nằm xuống dưới chăn mình.

 His grandma after falling down the stairs a few days ago, had dislocated her hip, rendering her unable to go to work and although she was taking medicine to help her cope with the pain, with the household struggling as it was, she couldn't go to the hospital to receive proper treatment and thus could only rest at home, also due to not receiving treatment, every night she could only groan painfully.
Bà cậu đã bị trật khớp hông, sau khi ngã xuống cầu thang vài ngày trước, hiện tại bà không thể làm việc gì, mặc dù đã uống thuốc giảm đau, gia đình này thực sự khó khăn, bà không thể đi đến bệnh viện để nhận sự điều trị thích hợp và do đó chỉ có thể nghỉ ngơi tại nhà, cũng vì không được điều trị, hằng đêm bà chỉ có thể rên rỉ một cách đau đớn.

 Whenever Lee Hyun entered the house, he felt like he was suffocating. It was a lifeless home with an aloof little sister and an old grandma. Even if he didn’t know it, it was probably why he disliked coming home even more.
Khi Lee Huyn vào nhà, cậu cảm thấy nghẹt thở. Ngôi nhà dường như không còn sự sống, cùng với một người em gái và người bà già cả. Mặc dù cậu không nhận ra, nhưng nó có thể là lý do tại sao cậu không còn muốn về nhà như trước kia.

 “Hayan?”
"Hayan đâu rồi bà?"


 “I have no idea. She went out and didn’t return. She might be hanging around with the bad crowd again, I'm not sure.”
"Bà không rõ. Nó đi ra ngoài và chưa về. Có thể nó lại đi xung quanh tụ tập cùng với bọn xấu một lần nữa."

Lee Hayan was his little sister. He had not seen her face very often recently.
Lee Hayan là em gái cậu. Gần đây cậu không thường nhìn thấy mặt cô bé.

“It’s going to be okay. What could happen?”
"Nó sẽ ổn thôi. Có chuyện gì xảy ra với nó được chứ?"

 “You're her one and only brother. A brother should protect his little sister.”
"Cháu là anh trai duy nhất của nó. Một người anh trai thì nên bảo vệ em gái của mình"


 “Yes.”
"Vâng ạ"

 Lee Hyun smiled wryly and went to his room. Even if he was forced into physical labor or driving a taxi, he still wanted to send his little sister to college.
Lee Huyn cười gượng và đi về phòng. Thậm chí dù cậu phải lao động chân tay hoặc lái taxi, cậu vẫn muốn đưa em gái mình vào đại học.

For a while now she had been drifting off the rails, but she was bright and intelligent, unlike Lee Hyun. He believed that in college she would meet a good husband and be able to live well. He also wanted to repay his old and ailing grandma for all that she had sacrificed to raise Lee Hyun and Lee Hayan.
Dù Hayan có vẻ đang lạc lối, nhưng con bé tỏa sáng và thông minh, không giống như Lee Huyn. Cậu tin tưởng rằng trong trường đại học, con bé có thể gặp một người chồng tốt và sau đó có một cuộc sống tốt. Cậu cũng mong có thể bù đắp lại cho người bà ốm yếu vì tất cả những gì bà đã hy sinh cho hai anh em cậu.



 “Right, look for work tomorrow. There will probably be an employment test as well...”
"Được, mình sẽ tìm một công việc ngay ngày mai. Dù phải trở thành một người lao động cũng không sao..."

 Muttering to himself, Lee Hyun turned on the computer. The old computer buzzed to life. As soon as it connected to the internet, as was routine, he accessed a game. That game was Continent of Magic (CoM). A classic game released 20 years ago. An online game that once created a frenzy of gamers in the Republic of Korea.
Tự nhủ với bản thân, Lee Huyn bật chiếc máy tính cũ lên. Ngay sau khi kết nối internet, như thường lệ, cậu truy cập vào trò chơi. Trò chơi mang tên Lục địa phép thuật, một trò chơi cổ điển được phát hành 20 năm trước. Trò chơi trực truyến này đã tạo lên một cơn sốt cho rất nhiều game thủ tại Hàn Quốc khi mới phát hành. Trò chơi này vẫn ở đỉnh cao cho đến 3 năm gần đây. 

 That game remained at the pinnacle of gaming until just 3 years ago. Lee Hyun’s antiquated computer, assembled by combining parts from here and there, was not capable of handling most games. Nothing but Continent of Magic ran smoothly on it these days.
Chiếc máy tính của Lee Huyn đã cũ, được lắp ráp từ nhiều phần khác nhau, đã không còn khả năng chạy phần lớn các trò chơi hiện nay. Trừ một trò duy nhất: Lục địa phép thuật, và nó vẫn còn chạy tốt.


 It was the first game he’d ever played, and only during the game could he have a feeling of enjoyment.
Đây là game đầu tiên cậu chơi và cũng là game duy nhất mang lại cho cậu cảm giác hứng thú.

 Lee Hyun’s playing style was very peculiar. He did not associate with the other people around him and instead hunted all day long. After killing monsters and raising his level, he headed to harder hunting grounds. He did not participate in sieges or guild wars at all.
Phong cách chơi của Lee Huyn rất kì lạ. Cậu không hợp tác cùng những người xung quanh mà thay vào đó là đi săn bắn trong những ngày dài. Sau khi giết chết nhiều quái vật và nâng cao level, cậu tiến đến những bãi săn quái khó hơn. Sau tất cả, cậu không tham gia vây hãm hoặc những trận chiến giữa các guild.

 He found pleasure in the game by gradually improving his character’s abilities and upgrading equipment. He once hunted for 200 hours straight (8 days) without catching a wink of sleep. It wasn’t unusual for him to struggle for a month to raise one level or catch a single monster.
Cậu cảm thấy hài lòng trong game bởi khả năng của nhân vật được phát triển dần dần và các trang bị cũng được nâng cấp. Cậu đã từng đi săn trong 200 giờ liên tục (8 ngày) mà không hề ngủ. Đó cũng không phải điều kì lạ với cậu, cậu có thể chiến đấu trong một tháng chỉ để lên một cấp hoặc tiêu diệt một con quái vật.

 Some might question what kind of fun he was looking for, but for him it was fun simply watching his character grow stronger and when he was able to defeat monsters he was previously unable to, he was thoroughly delighted.
Mọi người có thể đặt câu hỏi rằng cậu đang tìm kiếm niềm vui nào trong đó, nhưng niềm vui  với cậu chỉ đơn giản là chứng kiến nhân vật của mình trở nên mạnh hơn và khi cậu có thể đánh bại những con quái mà trước đó cậu không thể, cậu thực sự vui vì điều đó.

 In a short period of time, Lee Hyun had reached the highest level. He had attained the ultimate state where levels no longer rose.
Trong một thời gian ngắn, Lee Huyn đã đạt cấp độ cuối cùng (max lờ vê). Đó là trạng thái mà cấp độ không còn tăng.

 In the two decades since Continent of Magic was released, it was the first and only record in history of this happening. When Lee Hyun looked back, he found no one who could rival his character in supremacy. In hunting grounds where others struggled as a party, he singlehandedly wiped out all the monsters.
Đã hai thập kỷ kể từ ngày Lục địa phép thuật phát hành, đó là kỷ lục đầu tiên và duy nhất trong lịch sử. Khi Lee Huyn nhìn lại, cậu không còn thấy ai có thể cạnh tranh với nhân vật của mình. Trong những bãi săn quái, nơi những người khác phải vất vả chiến đấu trong một đội, cậu có thể một mình tiêu diệt tất cả.


After climbing to the highest level, he alone hunted all the ultimate monsters, including Dragons.
Sau khi leo lên đến level cao nhất, cậu một mình săn tất cả các boss cuối, bao gồm cả những con Rồng.

Unfortunately for Lee Hyun, he had lost all interest in CoM. Nowadays with the technological advances, the ultimate goal of every game was to equip itself with a virtual reality system.
Dù vậy, cậu đã mất tất cả hứng thú với Lục địa phép thuật. Ngày nay cùng với công nghệ phát triển, mục tiêu cuối cùng của mọi trò chơi là có thể trang bị cho nó một hệ thống thực tế ảo.

A truly splendid game by the name of 'Royal Road', was often referenced as the standard for virtual reality gaming. Beginning with it's fully implemented world, the game contained tens of thousands of races and users. Over tens of thousands of jobs and hundreds of thousands of skills.
Một trò chơi thực sự hoành tráng mang tên "Royal Road", được coi như một tiêu chuẩn cho game thực tế ảo. Bắt đầu cùng với một thế giới hoàn hảo, trò chơi bao gồm hàng chục ngàn chủng tộc và người chơi. Hơn mười ngàn công việc và hàng trăm ngàn kĩ năng.

You could enjoy any adventure as you desired or even go sea fishing with friends for days on end, well that is as long as you don’t encounter whimsical typhoon of course.
Bạn có thể tận hưởng bất kì cuộc phiêu lưu nào giống như bạn từng khao khát hoặc bạn có thể đi đánh cá trến biển cùng những người bạn khi ngày kết thúc, well tất nhiên là nếu bạn không gặp phải những cơn bão.

The massive scale of freedom was amazing, but the best above all else, was the wondrous game’s system. Royal Road had the reputation of inducing the ultimate fun a human could enjoy in a game.
Quy mô lớn quả là tuyệt vời, nhưng tuyệt vời hơn trên tất cả là hệ thống diệu kì của game. Con Đường Đế Vương nổi tiếng với những niềm vui bất tận đối với mọi game thủ.

 “Well for me, that’s all just a pie in the sky.”
"Haizzz, với mình, đó chỉ là một miếng bánh trên trời"

What could Lee Hyun expect from a computer  that slowed down by a slightly more complex web page?
Lee Huyn có thể hy vọng điều gì từ một chiếc máy tính có thể bị chậm nếu cố mở một trang web chỉ hơi phức tạp?

Popular as it was, to install the equipment that made virtual reality possible, would cost over 10,000,000 won ($10,000 USD). If he had that kind of money laying around, under any circumstance would first go to his grandma’s medical bills, or it would go to his little sister’s college tuition fund.
Giống như sự nổi tiếng của nó, để cài đặt các thiết bị tạo nên trò chơi thực tế ảo, giá của một bộ thiết bị có thể vượt trên 10.000.000 won (khoảng 200.000.000 VNĐ). Thậm chí nếu cậu có số tiền đó, dù trong bất kỳ hoàn cảnh nào cậu cũng sẽ trả các hóa đơn y tế cho bà hoặc cậu cho nó vào quỹ học phí đại học của em gái mình.

To diligently earn money, Lee Hyun had decided to delete his CoM account, and thus remove any form of distraction from his goal of earning money. Unfortunately the game/account had to go.
Để tập trung làm việc, Lee Huyn sẽ không để bất kì điều gì khiến cậu phân tâm ra khỏi mục tiêu kiếm tiền của mình, vậy nên cậu quyết định xóa tài khoản Lục địa phép thuật.


Are you sure you want to delete your account?
Bạn có chắc chắn muốn xóa tài khoản?

Yes | No
Có | Không 



Lee Hyun brought the mouse cursor over ‘Yes’. Now, with a single click of the mouse, the treasured character he had raised would disappear forever. Just at the moment he flexed his finger to press down, a thought raced through his mind.
Lee Huyn di chuyển con trỏ chuột lên nút "Có". Giờ đây, chỉ cần một cú click chuột, nhân vật mà cậu yêu quý sẽ biến mất mãi mãi. Trong khoảnh khắc cậu uốn cong ngón tay xuống, một ý nghĩ chạy qua tâm trí cậu.



‘Can I sell my character for money? Account sale I think it’s called...’
"Liệu mình có thể bán nhân vật này lấy tiền? Mình nghĩ gọi là bán tài khoản thì phải"



He remembered reading a newspaper or something, that said buying and selling characters was a commonplace practice these days. That story meant money! It dawned on Lee Hyun that if he was going to delete his character anyway, it wasn’t a bad idea to sell it to another person instead.
Lee Huyn nhớ đã từng đọc trên báo hoặc đâu đó rằng việc mua và bán nhân vật hiện nay đang rất phổ biến. Cậu chợt nhận ra rằng dù thế nào thì việc xóa nhân vật cũng là một ý tưởng tồi hơn so với việc bán nó cho người khác.

 Lee Hyun began searching through the internet looking for a character trading site. One search resulted in dozens of sites, and among them he located and entered the one with the largest trading volume.

Cậu bắt đầu tìm trên internet một trang web kinh doanh nhân vật. Kết quả cho ra hàng chục trang web, cậu tìm và truy cập vào một trang có khối lượng giao dịch lớn nhất trong số đó.


 “So I just post my character here for a price and it’s done?”
"Vậy mình chỉ cần để gửi nhân vật của mình ở đây cùng với một cái giá là xong?"



 Lee Hyun uploaded pictures along with his own character.
Lee Huyn đăng ảnh nhân vật của mình, cùng những hình ảnh liên quan lên.

Highest level character in Continent of Magic, with the best equipment coming from Dragons that was worth 30 trillion marks.

Nhân vật với level cao nhất trong Lục địa phép thuật, cùng với trang bị tốt nhất đến từ những con rồng.

He decided to begin the auction with the initial price of 50,000 won ($50 USD). He was afraid that no one would bid if he asked for too high a price right off the bat.
Cậu quyết định bắt đầu đấu giá cùng với giá khởi điểm là 50.000 won (1.000.000 VNĐ). Cậu sợ rằng không ai sẽ bỏ tiền mua nếu cậu đòi một cái giá quá cao.


 The auction deadline was one day.
Đấu giá sẽ kết thúc trong một ngày.

Waiting for a longer period of time for a bigger bid of money to come was unlikely to happen. Also. to get a job he needed a decent set of clothes at least a shirt and tie, so he was in a hurry to get money right away.

Việc đợi một thời gian dài hơn cho một khoản tiền lớn hơn là rất khó xảy ra. Trong khi đó, để kiếm một công việc, cậu cần một bộ quần áo tươm tất, ít nhất là một chiếc áo sơ mi và cà vạt, cậu cần một số tiền ngay.

Typically there was a range of characters and items to determine the price, but the auction content of other people could only be seen by paying members so Lee Hyun was denied access.
Thông thường có một loạt các nhân vật và vật phẩm để xác định giá, nhưng nội dung đấu giá của người khác chỉ có thể được nhìn thấy bằng cách trả phí thành viên vậy nên Lee Huyn từ chối truy cập.

 Lee Hyun finished posting and went to sleep. Waking up early the next day, he planned to stop by a nearby employment office.
Cậu gửi xong bài và đi ngủ. Dậy sớm vào ngày hôm sau, cậu đã lên kế hoạch đi xin việc tại một văn phòng gần nhà.

 Not even an hour after Lee Hyun post on the auction site, the netizens that occupied the virtual space began heating up the internet.
Khoảng một giờ sau khi Lee Huyn gửi bài lên trang đấu giá, các cư dân trên mạng internet bắt đầu nóng lên. 



*****



Initially, no one believed the auction post. With the latest patch to Continent of Magic, they were well aware the level cap had been increased significantly higher.
Ban đầu, không ai tin vào bài đấu giá. Với bản cập nhật mới nhất của Lục địa phép thuật, mọi người đều biết giới hạn level đã được nâng cao lên đáng kể.

Currently the maximum level limit was 200.

Hiện nay, level tối đa là 200.

In the entire server, no one who achieved such a state could be found, possibly because the figure itself was practically impossible for any man alive.
Trên toàn server, không thể tìm thấy một ai đạt cấp độ như vậy. thật không thể tin được đối với các game thủ khi nhìn những bức hình này.

 And now, there was an auction post with the character that rose to the highest level for sale.
Và bây giờ, có một nhân vật đạt level cao nhất được bán đấu giá.

“Some guy’s playing a prank on us.”
"Đây chỉ là trò đùa của một kẻ nào đó."


What sort of moron posted this boring stuff?”
"Thằng ngu nào lại đăng những thứ tào lao này chứ?"


 “This has happens so frequently it’s no longer funny.”
"Điều này xảy ra thường xuyên và chẳng có gì buồn cười cả."

 Several people commented in this fashion. Passing by some advised no one be fooled while others gave thanks for making them laugh.
Một vài người bắt đầu nhận xét. Bên cạnh là một số lời khuyên không nên để bị lừa, trong khi một vài người khác nghĩ rằng đây chỉ là một trò đùa.


 From early on in 21st century, phishing entries to steal users information had become a trend and because they were duped so often, many thought it was one such a case again.
Chúng ta đang ở đầu thế kỷ 21, lừa đảo ăn cắp thông tin người dùng đã trở thành một xu hướng và bởi vì thường xuyên có người bị lừa, rất nhiều người nghĩ rằng đây là một trường hợp nữa.

 “No, never…”
"Không, không thể nào..."

 “Can’t be.”
"Không thể như vậy được."

 Netizens tried to ignore the auction post. But their curiosity could not be resisted and they entered to see the post again and again.
Những cư dân mạng cố gắng phớt lờ bài đấu giá này. Nhưng họ không thể cưỡng lại sự tò mò và cứ tiếp tục vào xem thêm một lần nữa, một lần nữa... 

 Auction posts are unconditionally required to post screenshots of the character to be shown.
Ảnh chụp màn hình của nhân vật được đăng lên dù bài đấu giá không yêu cầu bắt buộc.

Each of the files attached to the posting were opened. The character info was truly outstanding. Various stats hit maximum and equipment items were indeed fantastic.
Từng tập tin đính kèm đều được mở ra. Thông tin của nhân vật thật sự nổi bật. Những thông số khác nhau đều đạt tối đa và trang bị đi kèm thực sự tuyệt vời.

 “Where the hell did he get those weapons?”
"Anh ta lấy được những vũ khí này ở chỗ quái nào?"

 “Full set of Red Dragon Armor along with Red Dragon’s Backbone Shield? Wow…….”
"Nguyên bộ giáp Hỏa Long và khiên Hỏa Long Cốt? Wow..." 


 “He says they were conferred by the Black God of Valor.”
"Cậu ta nói chúng được trao bởi Hắc Thần tại Valor."

 People admired it quite a bit. Somehow it did not seem like a normal phishing post. To forge such detailed images would require a great deal of effort.
Mọi người dần tin tưởng hơn. Bằng một cách nào đó nó dường như không còn giống một bài lừa đảo. Để có thể giả mạo những hình ảnh như vậy thực sự rất khó khăn.

 “This guy definitely spent a lot of time on it.”
"Chàng trai này thực sự đã dành nhiều thời gian cho nó."

 “The interface is Continent of Magic, but what game did he import the equipment from?”
"Giao diện lấy từ Lục địa phép thuật, nhưng với những thiết bị này cậu ta có thể lấy từ đâu?"


 Among those present at the auction post were current graphics designers. Looking at the base photo, they tried to find a blind spot.
Trong số những người hiện đang xem bài đấu giá có một số người làm về đồ họa. Nhìn vào bức ảnh cơ sở, họ cố gắng tìm ra điểm mù.

 “No matter how well-crafted the picture is, microscopic traces will remain if a picture is edited. Even if it looks perfect in the eyes of the general public, when you apply the latest technology, the fake parts will be revealed.”
"Nếu bức ảnh được chỉnh sửa, dù có chỉnh sửa tốt đến thế nào thì vẫn có những dấu vết cực nhỏ. Thậm chí dưới con mắt công chúng nó hoàn toàn hoàn hảo nhưng khi áp dụng những công nghệ mới nhất, những phần làm giả sẽ bị phơi bày.

 The designers magnified the images by a factor 10,000 to track down the editied pixels, studied every shade, and even scanned the photo files into a 3D format, trying to prove it was a forgery. But their attempts proved futile. Finally they were forced to acknowledge.
Các nhà thiết kế đồ họa phóng đại hình ảnh lên 10.000 lần để tìm kiếm những điểm ảnh được chỉnh sửa, nghiên cứu mọi điểm tối, và thậm chí còn quét những tập tin hình ảnh sang dạng 3D, cố gắng chứng minh nó là giả mạo. Nhưng những cố gắng của họ tỏ ra vô ích. Cuối cùng họ buộc phải thừa nhận.

 “All these images are real.”
"Tất cả những hình ảnh này là thật."

 “I’m the chief designer of LK Co. I guarantee these pictures haven’t been altered in anyway.”
"Tôi là Trưởng phòng thiết kế của công ty LK. Tôi đảm bảo những bức ảnh này chưa hề qua chỉnh sửa dưới bất kì hình thức nào."

 Contrary to their expectations, the graphic designers began to confirm the authenticity of the images.
Trái với sự mong đợi, những nhà thiết kế đồ họa bắt đầu thừa nhận tính chân thực của những bức ảnh.

 Then real users of Continent of Magic appeared. The moment they saw the images, they shouted in surprise. From the beginning they suspected nothing.
Sau đó, những người chơi của Lục địa phép thuật xuất hiện. Khoảnh khắc họ nhìn vào bức ảnh, họ phải thốt lên trong kinh ngạc. Trong đầu họ không hề có một chút nghi ngờ.

 “It’s real. The character name is 'Weed'. This user’s is damn famous.”
"Đó là sự thật. Nhân vật này tên là "Weed". Người chơi này thực sự rất nổi tiếng."

“The equipment is his, but I didn’t know he had reached the top level, thats really impressive!”
"Các trang bị này là của cậu ấy, nhưng tôi không hề biết cậu ta đã đạt top level, điều này thật quá ấn tượng!"

 Lee Hyun always played alone, intentionally avoiding hunting grounds with lots of people. He never participated in sieges, and minor disputes were usually ignored and passed by. But rumors about him had never ceased to stop.
Lee Huyn luôn chơi một mình, cố gắng tránh những bãi quái đông người. Cậu không bao giờ tham gia vào các cuộc vây hãm, và thường bỏ qua những tranh chấp nhỏ. Dù vậy những tin đồn về cậu chẳng bao giờ dừng lại.  


 Slaying Dragons and Krakens deemed simply invincible and sweeping through the highest level hunting grounds all single handedly.
Kẻ có thể dễ dàng tàn sát những con rồng hay quái vật Kraken, có thể một mình quét sạch những bãi quái cấp độ cao, kẻ đó đơn giản là bất khả chiến bại.

Not associating with other players didn’t mean they couldn’t recognize him. Among the remaining users playing CoM, he was a legend. Only Lee Hyun was oblivious to the fact that he was a celebrity.
Không tham gia cùng những người khác không có nghĩ là họ không nhận ra cậu. Trong số những người còn chơi Lục địa phép thuật, cậu là một huyền thoại. Chỉ là Lee Huyn không hề biết rằng cậu là một người nổi tiếng.

 “So the equipment is real?”
"Vậy nên những trang bị này là thật?"

 “Then, this can only be called jackpot…”
"Ai mua được nhân vật này thực sự là đã trúng số độc đắc."

 The initial price for the auction was 50,000 won. Excluding the character value or equipment, just owning it alone according to current prices made the amount was far too low.
Giá khởi điểm là 50.000 won. Bao gồm cả nhân vật và trang bị, dù vậy, chỉ cần sở hữu một trong hai  thôi theo giá hiện hành thì vẫn là quá thấp. 


 People hurriedly began to write down their bids. It went up in a flash from 50,000 to 300,000 won, all the way until 700,000 won. An hour had not passed before it exceeded 1,000,000 won.
Mọi người vội vã bắt đầu đầu giá. Chỉ trong chớp mắt đã lên từ 50.000 đến 300.000 won, sau đó lên đến 700.000 won. Khoảng một giờ sau đó đã vượt qua 1.000.000 won.

 The value of selling just one piece of equipment would cover the cost so there was no need to be hesitant about the loss. The bid began to skyrocket.
Dù chỉ cần bán một phần của trang bị cũng đủ để bù đắp mọi chi phí. Giá bắt đầu tăng vọt.

 By this time, many people stopped participating out of desperation because they imagined to some extent the auction closing price.
Đến thời điểm này, nhiều người quyết định dừng cuộc chơi, họ có thể tưởng tượng ra con số cuối cùng khủng khiếp như thế nào.

 Although the number of players in Continent of Magic has decreased over time, after the servers were integrated into one and became free to play, there were still quite a lot of users playing.
Dù người chơi Lục địa phép thuật đã giảm theo thời gian, nhưng sau khi các server được gộp lại thành một và miễn phí, vẫn còn có khá nhiều người chơi.

 Initially, it was the players of Continent of Magic who drove up the price, and following them were the wealthy office workers who increased the price further.
Ban đầu, chỉ những người chơi Lục địa phép thuật lên giá, và theo sau đó là những nhân viên văn phòng giàu có đẩy giá lên cao hơn.

 At one time, when the game was newly created, Continent of Magic kept most of the Republic of Korea up all night. The highest level character in that game, owning such an antique had such a value that you wanted to show it off to others.
Trước đây, khi Lục địa phép thuật mới được tạo ra, nó đã tạo ra cơn sốt toàn Hàn Quốc. Nhân vật với level cao nhất trong trò chơi này, có được nó giống như việc sở hữu một món đồ cổ mà bạn muốn đem ra khoe với người khác. 

 The shrewder among the office workers quickly phoned their similarly aged bosses.
Một số người làm thuê khôn ngoan đã nhanh chóng gọi điện thoại cho ông chủ của họ.

 “Director-nim, is that you?”
"Thưa giám đốc"

 "Why are you calling me at midnight? Do you want to get fired?"
"Tại sao cậu lại gọi cho tôi vào nửa đêm? Cậu muốn bị sa thải phải không?"

 “Eh? That, well… Director-nim, didn't you use to play Continent of Magic in the past?”
"Dạ, điều này... thưa giám đốc, có phải trước kia ngài đã từng chơi Lục địa phép thuật?"

 "Yes, what of it?"
"Phải, có chuyện gì?"

 “Right now, the highest level character in Continent of Magic is up for auction. I thought Director-nim would surely be interested in it…”
"Hiện tại, nhân vật có cấp độ cao nhất trong Lục địa phép thuật đang được đấu giá. Tôi nghĩ rằng giám đốc chắc hẳn sẽ có một chút hứng thú..."

 "What! W-We-Weed you mean?!"
"Sao cơ!!! Ý cậu là W-We-Weed?!"

 “Yes. So Director-nim knows about him. His Character is level 200. Stats and equipment are also filled to the max."
"Vâng, vậy giám đốc đã biết về cậu ấy, cấp độ của nhân vật hiện tại là 200. Các số liệu và trang bị cũng đã đạt tối đa."

 Then followed the explanation.
Ngay sau lời giải thích, giám đốc trả lời:

 "Right now. With your own money call for a 30,000,000 won bid right now. I’m going back home right now to check it out, try and get the first place bid!"
"Ngay bây giờ. Tôi cho phép cậu dùng 30.000.000 won để đấu giá. Tôi sẽ quay về nhà ngay lập tức để kiểm tra, hãy cố gắng lấy cho được vị trí đầu tiên!"

 In the current age, people who hold key positions in companies belonged to the generation that played online games in the middle of their youth. Thanks to this, they boosted the price range even higher!
Trong đời đại hiện nay, những người nắm giữ vị trí chủ chốt trong các công ty đều thuộc thế hệ người đã từng chơi Lục địa phép thuật hồi còn trẻ. Nhờ vậy, họ tiếp tục đẩy mạnh mức giá cao hơn.

 In large portal sites and every game related website, the main hot topic talked about was the auction of the highest level character from Continent of Magic. Many people started searching for it, and instantly the keyword ranking shot skyward. From this point onward, the real auction began.
Trong các trang thông tin lớn và các trang web có liên quan đến trò chơi, chủ đề nóng nhất đang nói về cuộc đấu giá nhân vật có cấp độ cao nhất trong Lục địa phép thuật. Rất nhiều người bắt đầu tìm kiếm nó, và ngay thứ hạng các từ khóa liên quan được đẩy lên cao ngay lập tức. Từ thời điểm này trở đi, cuộc đấu giá mới thực sự bắt đầu.  


*****

In the meantime though, Lee Hyun was sound asleep, completely unaware of this.
Trong lúc chờ đợi, Lee Huyn đã ngủ say, hoàn toàn không biết những việc đang xảy ra.

“Nogada… 50,000 won per day. Washing dishes in restaurants, 30,000 won. Supper, ham hocks…”
"Nogada... 50.000 won một ngày. Rửa bát đĩa tại nhà hàng, 30.000 won. Bữa tối, thịt chân giò..." (mình thực sự không biết nogada là cái gì T__T)

 He was busy summing up what to do the next day in his dreams.
Cậu đang bận rộn với những việc phải làm vào ngày mai trong giấc mơ..


*****

 With the people’s attention all focused on certain person, the auction price was soaring.
Cùng với sự chú ý của tất cả mọi người, giá bán thực sự tăng vọt.

 So far, nobody knew who Continent of Magic’s highest level was, but it invoked a desire to possess and show off the eternal character of the once greatest game.
Cho đến nay, không ai biết người đạt level cao nhất tại Lục địa phép thuật là ai, dù vậy, tất cả mọi người đều khao khát chiếm hữu một nhân vật huyền thoại trong một trò chơi lớn nhất.

 The auction price finally exceeded 100,000,000 won (roughly $100,000 USD).
Cuối cùng, giá bán đã vượt quá 100.000.000 won (khoảng 2 tỷ VNĐ)

At this point, ownership exceeded the market price for the individual holdings and equipment. Some people lamented over their lack of money and dropped out of the auction.
Tại điểm này, người sở hữu đã phải bỏ ra số tiền vượt qua giá trị trường để có thể sở hữu nhân vật và trang bị. Một vài người than phiền vì thiếu tiền và đành phải từ bỏ cuộc đấu giá. 

 “I think the guy selling this character is a big-time weirdo.”
"Tôi nghĩ kẻ bán nhân vật này thực sự là một tên lập dị có vấn đề về thời gian."

“How could he set the auction period for such a priceless avatar to only a single day?”
"Tại sao cậu ta có thể thiết lập thời gian chỉ một ngày cho một nhân vật vô giá như vậy?"

“Was he damn sure he would receive the maximum possible price for it?”
"Cái chết tiệt gì khiến hắn ta nghĩ rằng mình sẽ nhận được cái giá tối đa chỉ trong một ngày chứ?"

 In this manner people commented the auction post to soothe their sorrows. Before long, the number of comments went beyond 900.
Những người biết chắc chắn không thể sở hữu nhân vật bắt đầu comment để làm dịu nỗi buồn của họ. Chẳng bao lâu, số lượng comment đã vượt qua 900.

 The auction was automatically extended a few times, and when it exceeded 300,000,000 won, several companies became actively involved.
Lại tiếp tục có thêm những người đấu giá, và khi nó vượt quá 300.000.000 won, một vài công ty bắt đầu tham gia.

 Due to the simple matter of the auction, the only thing people knew was that there was no end in sight. If the deal was settled for a colossal sum, numerous people would hear about it through news or word-of-mouth, and the publicity effects were formidable.
Cuộc đấu giá dựa trên những điều rất đơn giản, nhưng một vài người biết rằng nó sẽ không kết thúc một cách đơn giản như vậy. Nếu cuộc giao dịch này kết thúc cùng với một số tiền khổng lồ, nhiều người sẽ biết đến nó thông qua báo chí hoặc truyền miệng, và các tác động truyền thông xung quanh thực sự ghê gớm.

 To place just one ad required a pile of money, also, after painfully spending money to make an ad, people still did not bother looking closely at it. However, what about news of the highest level character being sold for a small fortune? People’s interest and attention would be concentrated.
Để tạo ra một bài quảng cáo cần rất nhiều tiền, nhưng, sau khi chi hàng đống tiền cho quảng cáo, mọi người vẫn không hề quan tâm đến nó. Còn với thông tin về một nhân vật mang cấp độ cao nhất đã được bán với cái giá bằng cả một gia tài. Tất cả mọi người đều sẽ quan tâm và chú ý.

 Each company’s public relations department approached with such a perspective. Digital media intensified the competition, game broadcasters wanted to acquire the highest level character. The value or market price of the character was not a problem. Organizing a series of specials about the famous game in the past and then casting the character in question would increase the reliability and public image of the broadcasters.
Bộ phận quan hệ công chúng trong mỗi công ty đều hiểu về vấn đề theo cách đó. Các công ty truyền thông kỹ thuật số đang cạnh tranh nhau gay gắt, các đài truyền hình về trò chơi cần một nhân vật với cấp độ cao nhất. Giá trị hoặc giá thị trường không phải là vấn đề. Họ muốn tổ chức một loạt chương trình đặc biệt về những trò chơi nổi tiếng trong quá khứ, điều này sẽ tăng độ tin cậy và hình ảnh của đài truyền hình với công chúng. 

 Fierce competition led to the price skyrocketing again and again, and the surge in the number of visitors made the item trading site smile with satisfaction.
Cạnh tranh khốc liệt dẫn đến giá liên tục tăng, cùng với số lượng người truy cập trang web thực hiện giao dịch, điều này khiến các nhà quản lý trang web mỉm cười hài lòng.

 And then, the auction finally came to an end.
Cuối cùng, cuộc đấu giá đến hồi kết thúc.

 In the end, five major game broadcasters battled one another for the character, but piercing though all that competition, and the one that ending up making the successful bid and received the character was CTS Media. The latest situation was its rapid expansion and increase in broadcast share that made it a promising company to go to. By intervention from the president’s secretary, the winning bid was written and submitted as the auction ended.
Năm đài truyền hinh lớn nhất tham gia vào trận chiến tranh giành một nhân vật trong game. Vượt qua tất cả, CTS Media đã thành công đấu giá và nhận được nhân vật. Công ty này gần đây đã nhanh chóng mở rộng và tăng các khung giờ phát sóng, trở thành một công ty đầy hứa hẹn trong tương lai. Người trúng thầu đã được quyết định và cuộc đấu giá kết thúc.


*****

 “Hello?”
"Xin chào?"

 Lee Hyun received a phone call waking him up from his sleep in the morning.
Lee Huyn nhận được cuộc gọi đánh thức cậu vào buổi sáng.

 The construction job from the day before exhausted him and he had fallen asleep. He earned only 30,000 won. It was less than average because he was told off for being incompetent.
Việc làm ở công trường xây dựng ngày hôm qua khiến cậu kiệt sức và cần phải đi ngủ. Cậu chỉ kiếm được 30.000 won. Ít hơn bình thường bởi vì ông chủ nói cậu không đủ năng lực.

 "Hello." Unexpectedly, coming from beyond the receiver was the voice of a beautiful woman.
"Xin chào." Thật bất ngờ, đến từ phía bên kia là một giọng nói của một phụ nữ xinh đẹp.

 “Um… Looks like you might have called the wrong number.”
"Um... Tôi nghĩ cô đã gọi nhầm số rồi."

 Lee Hyun, certain that nobody in their right mind would ever call his house tried to put down the receiver as quickly as possible.
Lee Huyn chắc chắn rằng cậu chưa từng nghe giọng nói này và bắt đầu hạ ống nghe xuống.

 However before he did so the woman with the beautiful voice spoke again…….
Tuy nhiên, trước khi làm như vậy, cậu nghe giọng người phụ nữ một lần nữa.....

 "You tried selling your account over the internet, is that not so?" she asked.
"Anh có phải là người đang rao bán tài khoản trên internet?" cô ta hỏi.


 “Yes, that is correct...”
"Phải, đó là tôi..."

 "This is CTS Media Incorporated. I am the president’s secretary Yoon Nahee. We have deposited the amount of the current successful bid of the auction into your account, you can confirm this on the item trading site. Please do not hesitate to contact us if you have any issues."

"Tôi gọi từ công ty truyền thông CTS. Tôi là thư ký của chủ tịch, tôi tên Yoon Nahee. Chúng tôi đã chuyển số tiền đấu giá vào tài khoản của anh, anh có thể xác nhận trên trang web bán hàng. Xin hãy liên hệ với chúng tôi nếu anh có bất kì vấn đề gì."

 “Wa-wait a minute! There was a successful bid?”
"Đơ...đợi một chuts! Vậy là cuộc đấu giá đã thành công?"”

 "Hmm. Yes, there was. May I ask if you have not checked it yet?"
"Hmm. Phải. Chẳng lẽ anh vẫn chưa kiểm tra thông tin về buổi đấu giá?"

 “No, I was a little busy…”
"Vẫn chưa, tôi có một chút việc bận..."

 Yoon Nahee of CTS Media, was the President’s secretary. Even going so far as to work in financial resources, she also knew 8 languages as well. She was by no means an ordinary woman at all, and all those around her were busy flattering her. But the fact that he did not check the auction of such a fortune was enough to overwhelm Yoon Nahee.
Yoon Nahee của CTS Media, là thư ký của chủ tịch. Cô đã làm việc trong ngành tài chính nhiều năm, thành thạo 8 ngôn ngữ. Cô không phải là một người phụ nữ bình thường, và tất cả những người xung quanh đều bận rộn để tâng bốc cô. Nhưng khi đối diện với thực tế rằng Lee Huyn chưa hề kiểm tra một cuộc đấu giá với số tài sản như vậy vẫn đủ khiến cô choáng ngợp.

 “How much was the successful bid?”
"Vậy giá cuối cùng là bao nhiêu?"

 Lee Hyun was filled with unease. Hoping for at least over 200,000 won to pay the medical bills, he figured he should ask, but the voice Lee Hyun heard over the phone stunned him into shock.
Lee Huyn hỏi đầy bất an. Cậu hi vọng sẽ bán được ít nhất 200.000 won để trả hóa đơn thuốc men. Nhưng giọng nói của Lee Huyn nghe qua điện thoại khiến cậu hoàn toàn bị shock.

 "3,090,000,000 won." (About $3,000,000-ish USD)
"3.090.000.000 won" (khoảng 60 tỷ VNĐ)

 Originally, Lee Hyun’s character 'Weed', according to the market price was around 150,000,000 won.
Ban đầu, nhân vật của Lee Huyn "Weed" theo giá thị trường rơi vào khoảng 150.000.000 won. 

Normally games at the height of their popularity that sell their equipment alone could sometimes pass for 100,000,000 won, but if it’s an old game, Like CoM, the market price is usually on the extremely low side.
Thông thường khi trò chơi đang ở đỉnh cao của sự nổi tiếng, việc bán các trang bị có thể vượt qua 100.000.000 won, nhưng với một trò chơi đã cũ, như lục địa phép thuật, giá thị trường bị hạ xuống cực kì thấp.

 However, due several factors, including the limited auction deadline, the one-of-a-kind rarity and his characters fame, led to it ultimately being brought over 3,000,000,000 won. The auction itself was newsworthy, which was exactly what CTS Media aimed for.
Dù vậy, do một vài yếu tố, bao gồm cả thời gian đấu giá hạn chế, sự hiếm có và danh tiếng nhân vật của cậu, đã khiến cái giá vượt qua 3.000.000.000 won. Cuộc đấu giá tự nó đã là một tin tức giá trị, và đó chính xác là những điều mà công ty truyền thông CTS đang nhắm đến.


 However, Lee Hyun replied bluntly.
Tuy nhiên, Lee Huyn đã trả lời thẳng thừng.

 “Are you kidding me?”
"Cô đang đùa tôi phải không?"

 "What?"
"Sao cơ"

 “I can’t believe you called me just to talk about something as stupid as that. I’m hanging up now.”
"Tôi không thể tin được rằng cô gọi cho tôi để nói một điều vớ vẩn giống như vậy. Tôi cúp máy đây."


 After putting down the receiver, Lee Hyun bitterly laughed.
Sau khi cúp máy, Lee Huyn cười cay đắng. 

 “How did she know about the auction post? And how did she get my number to play a prank?”
"Bằng cách nào cô ta có thể biết về bài đấu giá? Và bằng cách nào cô ta có số của mình để chơi một trò đùa như vậy?"

 Lee Hyun believed none of it. It sounded far too absurd.
Lee Huyn không thể tin vào điều đó, điều này thực sự quá vô lý.

 However, the moment he accessed the site, his auction post floated on the main screen of the item trading site. Countless people posted comments in real time, and the auction successful bid amount was as she said, 3,090,000,000 won!
Dù vậy, vào khoảnh khắc cậu truy cập vào trang web, bài đấu giá của cậu xuất hiện trên màn hình chính. Vô số người vào comment và số tiền đấu giá thành công như những gì cô ấy nói: 3.090.000.000 won!

Lee Hyun managed not to faint only because of his grim tenacity.
Lee Huyn chỉ cố gắng ngăn mình khỏi ngã xuống.

 ‘If this is a dream, I hope I never wake up.’ he thought.
"Nếu điều này là một giấc mơ, tôi hi vọng mình sẽ không bao giờ thức dậy", cậu nghĩ.

 The next day, Lee Hyun confirmed the money receipt that more than 3,000,000,000 won had really been deposited into his own account.
Ngày hôm sau, Lee Huyn nhận được thông báo là có hơn 3.000.000.000 won đã thực sự được gửi vào tài khoản của cậu. 

 He pinched his flesh until blood could be seen. This is unmistakably reality! Lee Hyun rushed to show his grandma the bankbook. He still did not dare tell her the story in it its entirety.
Cậu tự véo vào má mình cho đến khi chảy máu. Điều này là sự thực. Lee Huyn vội vàng đưa cho bà ngoại sổ tiết kiệm. Cậu vẫn chưa dám nói với bà toàn bộ câu chuyện.

 “Grandma, I've made some money.”
"Bà ơi, cháu đã kiếm được một ít tiền."

 “Yes?”
"Vậy sao?"

 His grandma replied helplessly. It had only been 3 days after his ID card was issued. He couldn't have earned much.
Bà cậu trả lời lại một cách mệt mỏi. Chỉ mới 3 ngày trước cậu còn chưa được nhận thẻ ID. Cậu không thể kiếm được quá nhiều. 

 “Well, good work, Hyun-ah.”
"Làm tốt lắm, Huyn-ah."

 “It was not that much trouble, Grandma.”
"Cũng không khó khăn lắm đâu, bà ạ."

 Lee Hyun handed her the bankbook.
Lee Huyn đưa bà quyển sổ tiết kiệm.

 “What is this?”
"Đây là cái gì?"

 “Look. This here is the money I've earned.”
"Nhìn này. Đây là số tiền cháu kiếm được."

 His grandma rubbed her dim eyes a couple of times while looking at the bankbook. The amount stamped into the account, the reaction was disbelief.
Bà cậu chớp đôi mắt mờ của mình vài lần trong khi nhìn vào quyển sổ. Nhìn vào số tiền trong tài khoản, tràn đầy sự hoài nghi.

 “You! Did you steal this?! No, no, this amount of money can’t be stolen…”
"Cháu! Cháu đã trộm nó?!!! Không, không thể nào, khoản tiền này không thể bị trộm..."

 “What I did was sell my game account.”
"Cháu đã bán tài khoản game của mình."

 “Account?”
"Tài khoản game?"

 “It’s far too complex to explain… Anyway, I obtained this money legally.”
"Nó khá khó để giải thích... Dù sao, cháu đã kiếm số tiền này một cách hợp pháp."

 “Then really…”
"Điều này thật sự là..."

 His grandma, filled with rising emotion, softly sobbed.
Bà cậu bắt đầu khóc vì quá xúc động. 

 “Hyun-ah, like others, we can now live without worrying about water and electricity bills anymore?”
"Huyn-ah, có phải giống như những người khác, giờ chúng ta có thể sống mà không cần phải lo lắng về các hóa đơn điện nước nữa phải không?"

 “Of course. We can even own our own home.”
"Đương nhiên. Thậm chí chúng ta còn có thể mua nhà."

 “You can go back to school… and Hayan can go to college. We no longer have to live envying others.”
"Cháu có thể đi học lại... và Hayan có thể vào đại học. Chúng ta không còn phải ghen tị với những người khác nữa."

 His grandma was moved to tears. It was the same with Lee Hyun.
Bà cậu đang rơi nước mắt, cũng như Lee Huyn.

 While remembering all of the suffering and bitterness he received.
Cậu nhớ lại tất cả những đau khổ và cay đắng từng trải qua.

 “Now we can live happily together, Grandma!”
"Giờ đây chúng ta có thể sống cùng nhau, bà ạ!"

 “Yes, of course.”
"Phải, phải."

 Due to all of the tough times together, these two people were thrilled that much more. After several days they obtained a new house and his grandma was finally able to receive proper treatment at the hospital. They also found in addition to her hip, that she was sick in many other ways and had to be admitted to the hospital for a period of time. His little sister Hayan was also delighted. But of course, their happiness was to be short-lived.
Sau khi trải qua những khó khăn cùng nhau, hai người thậm chí còn vui mừng hơn nữa. Vài ngày sau họ chuyển đến một ngôi nhà mới và bà cậu cuối cùng cũng có thể nhận được sự điều trị tại bệnh viện. Tại đó, ngoài vết thương tại hông, các bác sĩ phát hiện bà cậu còn bị nhiều bệnh khác nữa và phải nhập viện một thời gian. Em gái cậu Hayan cũng rất vui mừng. Nhưng, khoảng thời gian hạnh phúc của họ quá ít ỏi. 

 Five men dressed in black professional suits. The ones he especially did not want to see the most came to the hospital.
Khoảng khắc đó kết thúc ngay khi năm người đàn ông mặc vest đen xuất hiện tại bệnh viện. Những người mà cậu không muốn thấy nhất.

 These five well-built black suited men with fresh from the store shoes,  literally bullied and pushed their way into the his grandma hospital room, and even though only 5 came into the large hospital room itself, the room now seemed to be filled.
Khoảnh khắc họ đẩy cửa bước vào phòng bệnh của bà cậu, căn phòng dường như được lấp đầy, mặc dù đây là một trong những phòng bệnh lớn nhất.


 All of the other patients panicked from fear so with the help from their caregivers, they quietly slipped out.
Tất cả những bệnh nhân khác hoảng sợ, cùng với sự giúp đỡ từ y tá, họ lần lượt rời khỏi phòng một cách im lặng.


 Eventually only Lee Hyun, his grandma and the men remained. Lee Hyun thought it fortunate that his little sister wasn’t there the moment they came in. But nothing good ever came from those men in suits. He expected it would be the no different from before
Trong phòng giờ chỉ còn Lee Huyn, bà cậu và năm người đàn ông. Dù vậy, cậu vẫn cảm thấy may mắn vì giờ phút này em gái cậu không ở đây. Khi những người này đến, họ chẳng bao giờ đem lại điều gì tốt đẹp cả. Cậu không nghĩ lần này sẽ khác những lần trước.

 “Lee Hyun. I've recently heard of the good fortune bestowed to your family…”
"Lee Huyn. Tao nghe được tin gần đây mày đã kiếm được một khoản kha khá về cho gia đình." 

 The blonde haired man spoke.
Người đàn ông tóc vàng nói. 

 Lee Hyun shot back sharply.
Lee Huyn trả lời lại một cách mạnh mẽ.

 “So?”
"Vậy thì sao?"

 “In the past your father took out a loan with us, and now we’re here to collect on that debt.”
"Trước kia cha mày nợ tiền của tao, giờ bọn tao đến đây để thu hồi khoản nợ này."

 “Debt?”
"Nợ?"


 “Yes. And now that you have the money, I believe you’re ready pay it back.”
"Phải, và giờ mày đã có tiền, tao tin rằng mày có thể trả lại cho tao."

 Lee Hyun gulped swallowing his saliva. When his parents passed away, Lee Hyun had inherited all of his father debt of 100,000,000 won.
Cậu nuốt nước miếng. Khi cha mẹ cậu qua đời. Họ để lại cho cậu một khoản nợ trị giá 100.000.000 won.

 It would've been fine if he had done the waiver of inheritance, but at that time Lee Hyun was still too young to understand and did not know about this law. In addition, his grandma, with the grief of losing her only child, also failed to apply for the waiver of inheritance in court within 3 months and thus legacy was inherited.
Mọi chuyện sẽ ổn nếu cậu từ bỏ quyền thừa kế, nhưng khi đó Lee Huyn vẫn còn quá trẻ, cậu không hiểu và cũng không hề biết về điều luật này. Trong khi đó, bà cậu, cùng với nỗi đau mất người con trai duy nhất, cũng không đủ tỉnh táo để từ bỏ quyền thừa kế trong vòng 3 tháng. Vậy nên giờ cậu phải gánh chịu khoản nợ này.

 Therefore, Lee Hyun had become indebted to the loan sharks for whooping 100,000,000 won debt. He also knew how ruthless they were about collecting. But now he had a lot of money. There was no need to be afraid.
Trước đây, cậu chỉ là một con nợ của những kẻ khát máu chỉ biết đến tiền này. Cậu hiểu rất rõ về sự tàn bạo của chúng. Nhưng giờ cậu đã có rất nhiều tiền, cậu không còn cần phải sợ hãi nữa. 

 “I will repay the debt. How much is it?”
"Tôi sẽ trả. Bao nhiêu?"

 “Repay? Your words are a little short. Well, that’s fine. We treasure our esteemed customers. The money you have to pay is about 3,000,000,000 won.”
"Tốt. Rất ngắn gọn. Bọn tao thích những khách hàng giống như mày. Số tiền mà mày phải trả cho tao là 3.000.000.000 won."

 At the man’s words, Lee Hyun’s temples throbbed with rage.
Nghe hắn nói, tim cậu đập mạnh cùng với sự tức giận.

 “Absurd! The money my father borrowed was clearly 100,000,000 won.”
"Đồ khốn! Cha tôi chỉ vay các người 100.000.000 won."

 “Hey, it’s been 8 years. As time goes by, interest piles up.”
"Phải, đó là 8 năm trước. Đến bây giờ, bọn tao đã cộng thêm tiền lãi."

 “Such a ridiculous thing… I’ll report you to the police!”
"Thật vô lý. Tôi sẽ báo cảnh sát!"

 “Report? Knock yourself out. You think the police will take your side?”
"Cứ báo đi. Mày nghĩ cảnh sát sẽ đứng về phía mày sao?"

 “Police are the people’s cane.”
"Cảnh sát sẽ bảo vệ người dân."

 “Puhahahaha.”
“Puhahahaha.”

 The men laughed at Lee Hyun’s words. In particular the blonde haired man, hearing that absurdness, he put his hand on his forehead and had a good laugh. The man standing quietly behind  the blonde hair man spoke. Considering the atmosphere, he seemed like their leader.
Sau khi nghe Lee Huyn nói, những người đàn ông bắt đầu cười. Đặc biệt là người đàn ông tóc vàng, ông ta đặt tay lên trán và cười lớn. Sau đó, những người còn lại bắt đầu im lặng đứng đằng sau người đàn ông này. Nhìn vào bầu không khí, dường như ông ta chính là kẻ lãnh đạo.

 “Explain to the kid straight up. Do not cause unnecessary trouble.”
"Nói cho nó hiểu. Đừng gây rắc rối không cần thiết."

 “Yes, Hyung-nim. I’m sorry. Well kid, listen carefully. What we’re doing does not break any laws. Because we received legitimate interest. To begin with, the interest is 50% of the principal amount per year. Do you want me to calculate? By year 1 it increased from 100,000,000 to 150,000,000, by year 2, roughly 220,000,000, by year 3 it topped 330,000,000, by year 4 close to almost 500,000,000.”
"Vâng, Huynh-nim. Này nhóc, nghe cẩn thận. Chúng tao không làm điều gì trái luật cả. Bởi vì chúng tao cho vay hợp pháp. Bắt đầu, lãi suất là 50% mỗi năm. Để tao tính. Năm đầu số tiền tăng từ 100.000.000 lên 150.000.000, năm tiếp theo, số tiền lên khoảng 220.000.000, sang năm 3, số tiền là 330.000.000, đến năm 4 là gần 500.000.000..."

 At the calculation report, Lee Hyun felt despair. Debt increased 5 fold in just 4 years. 8 years passed, so it might have been 2,500,000,000, but the time that passed was more than exactly 8 years so it was not wrong to say 3,000,000,000.
Càng nghe Lee Huyn lại càng cảm thấy tuyệt vọng. Khoản nợ đã tăng gấp 5 lần chỉ sau 4 năm. 8 năm đã trôi qua, vậy nên nó sẽ là 2.500.000.000, nhưng thời gian đã trôi qua hơn 8 năm, vậy nên không hề sai khi nói khoản nợ hiện tại của cậu là 3.000.000.000.

 Lee Hyun while being harassed by the gang members did not know how much debt he was in. Without him knowing, it accumulated to as much as 3,000,000,000.
Cậu đã bị những tên này làm phiền rất nhiều, nhưng cậu không hề biết khoản nợ sau khi tích lũy lại nhiều đến như vậy, tận 3.000.000.000 won.

 Bankruptcy!
Phá sản!

 Others with a 3,000,000,000 debt would file bankruptcy. Even after bankruptcy you would probably owe a few thousand won. Lee Hyun did not even consider bankruptcy. It costs money just to file bankruptcy. The courts and legal counselors. Paying them money and following the necessary steps, you could enter bankruptcy.
Những người khác với một khoản nợ 3.000.000.000 won có thể sẽ đệ đơn phá sản. Lee Huyn không hề cân nhắc về việc phá sản. Những chi phí sẽ mất khi làm thủ tục, tòa án và cố vấn pháp lý, trả họ tiền và làm theo những hướng dẫn cần thiết, và sau đó bạn sẽ rơi vào tình trạng phá sản.

 Lee Hyun could not even afford to file for bankruptcy. In fact, even if you had the money, you can’t seriously believe the vicious loan sharks would leave you alone to file bankruptcy.
Lee Huyn không thể đệ đơn phá sản. Bên cạnh đó, thậm chí nếu bạn muốn, liệu bạn có tin những con cá mập cho vay nặng lãi này sẽ để bạn yên ổn làm điều đó.

 “We want the 3,000,000,000.”
"Bọn tao cần 3.000.000.000 won"

 “No-no way!”
"Không-không thể nào!"

 “No way? Suit yourself. If you don’t want to we will come again tomorrow to collect. At that time what you have to pay back will increase a little more, but your call.”
"Không thể nào? Nếu mày thực sự muốn chúng tao ngày mai lại đến, và khi đó khoản nợ của mày lại tăng lên một ít. Mày đã nghĩ kĩ chưa?"

 The men dressed in black suits exuded confidence. The confidence of free will, the confidence of power.
Người đàn ông mặc vest đen tràn ngập sự tự tin, sự tự tin của kẻ mạnh. 

 And also, Lee Hyun knew it was better to repay the debt if he could. In the first place there were no other alternatives, they came knowing he had money. The men laughed with a smirk.
Lee Huyn bắt đầu cảm thấy tốt hơn hết là cậu nên trả nợ ngay khi có thể. Cậu không còn sự lựa chọn nào khác, bọn chúng đã biết cậu có tiền. Người đàn ông bắt đầu cười nhếch mép.

 “Poor grandma has been injured and hospitalized, but she sure looks comfortable in the hospital. Much like your little sister in the hallway. Such a beautiful little sister, I bet she could be sold for quite a bit on the island…”
"Người bà tội nghiệp, bị thương và phải nằm viện, nhìn bà có vẻ thoải mái ở trong viện. Giống như đứa em gái bé nhỏ của mày ở hành lang. Trông con bé nhìn có vẻ ngon lành, tao cược rằng nó sẽ bán được giá nếu đưa ra đảo..." 

 “Don’t you dare touch Hayan!”
"Sao mày dám chạm vào Hayan!"

 “Relax, nothing has happened, yet. Right now, we’re just talking kid. But what if this family of three was admitted to the hospital all at once. It’d be the most touching sight.”
"Thư giãn đi, bọn tao vẫn chưa làm gì con bé cả. Nhưng điều đó có thể sẽ xảy ra, và giờ đây, tao đang nghĩ điều gì sẽ xảy ra nếu gia đình ba người của mày cùng nhập viện một lúc. Thật là một cảnh tượng cảm động."

 Lee Hyun could not stand the veiled threats anymore. It couldn’t be helped. It would be enough if the men left. Those unable to repay the borrowed money, in the slums he had seen the fates of those with no money to give them. If there was a sin in the first place, it was borrowing money from them.
Lee Huyn không thể phớt lờ những mối đe dọa này được nữa. Điều này không thể giúp được gì. Cậu đã nhìn thấy số phận của những người, những người không thể trả nổi tiền vay, những người sống trong các khu ổ chuột. Nếu thực sự có tội, vậy tội lỗi ở đây chính là đã vay tiền bọn chúng.

 Not even able to depend on the law, Lee Hyun had to surrender his bankbook. The men received the bankbook on the spot, and pulled out 90,000,000 won in cash from a bag. With it was the IOU for 100,000,000 won written by Lee Hyun’s parents 8 years ago. From the beginning they knew everything and came firmly prepared.
Không thể dựa vào pháp luật, Lee Huyn đầu hàng, cậu đưa cho bọn chúng sổ tiết kiệm của mình. Người đàn ông nhận quyển số và lấy ra 90.000.000 won bằng tiền mặt từ một cái túi ra ngay tại chỗ. Cùng với nó là một giấy nợ 100.000.000 won được viết bởi cha cậu từ 8 năm về trước. Bọn chúng biết tất cả mọi thứ và đã chuẩn bị đầy đủ. 

 “Thank you. And sorry for your troubles.”
"Cảm ơn. Và xin lỗi vì những rắc rối."

 As the men exited the hospital room, Lee Hyun yelled.
Khi những người đàn ông rời khỏi phòng bệnh, Lee Hyun hét lên.

 “Wait a minute!”
"Đợi một chút!"

 “Why kid? What’s up?”
"Sao vậy nhóc?"

 “Someday, I will surely make you pay for this!”
"Hãy đợi đấy, rồi tao sẽ khiến bọn mày phải trả giá vì điều này!"

 “What?”
"Cái gì?"

 “Because the money has been repaid, you guys think that this is the end of things. But it means later on I will get even with you guys.”
"Bởi vì tao đã trả tiền, bọn mày có thể nghĩ là mọi chuyện đã kết thúc. Nhưng rồi tao sẽ đòi lại gấp bội."

 The men were about to laugh again. However, at the sight of Lee Hyun’s eyes, their laughter died before ever coming out.
Những kẻ cho vay nặng lãi bắt đầu cười một lần nữa. Dù vậy, sau khi nhìn vào mắt của Lee Huyn, tiếng cười của bọn chúng tắt ngấm ngay lập tức. 

 A young, wild beast. The miasmic embrace of his eyes had sent a chill down their spines.
Anh mắt của cậu khiến họ lạnh xương sống. Ánh mắt của một con thú, mạnh mẽ và hoang dại.

 “I see you still have some spirit in you. We need to teach a fearless kid like you about the world.”
"Nhìn mày có vẻ không biết sợ. Tao nghĩ là bọn tao nên dạy cho một đứa như mày hiểu về thế giới."

The men rolled up their sleeves. But Lee Hyun was not the slightest bit scared, nor did he shrink back.
Một vài kẻ bắt đầu xắn tay áo. Nhưng Lee Huyn không hề cảm thấy dù chỉ là một chút sợ hãi. 

 “Enough. We have already collected the money, don’t do anything unnecessary.”
"Đủ rồi. Chúng ta đã lấy được tiền, không cần phải làm điều thừa thãi."

 “But…”
"Nhưng..."

 “Do you really want to make a scene in a hospital?”
"Cậu thật sự muốn gây rối ở bệnh viện hả?"

 The men thundered getting out.
Người đàn ông tóc vàng bắt đầu gầm lên. 

 “Understood, Hyung-nim.”
"Em hiểu rồi, Huyng-nim."

 “And kid.” The casual leader of the men looked at Lee Hyun and gave him advice.
"Này nhóc." - Kẻ cầm đầu nhìn vào Lee Huyn và nói.


 “I am Han Jinsup of Myongdong. Do you really your boldness will work in this poisonous world? If you think it’s unfair, make 3,000,000,000 in 5 years and look for me. Then I will serve you as my Hyung-nim.”
"Ta là Han Jinsup tại Myongdong. Nếu cậu thực sự tin rằng mình sẽ tồn tại được trong thế giới độc ác này. Nếu cậu nghĩ ta đã không công bằng, hãy kiếm lại 3.000.000.000 won trong vòng 5 năm và gặp ta. Khi đó, ta sẽ coi cậu như Huyng-nim của ta."

 The loan sharks departed. Lee Hyun sat down on the ground helplessly. And at the sound of his little sister crying in the hallway, his grandma made a deep sorrowful sigh.
Những kẻ cho vay rời đi. Lee Huyn khuỵu xuống đất một cách bất lực. Bên cạnh đó là tiếng khóc của cô em gái cậu trong hành lang, bà cậu nhìn tất cả rồi thở dài buồn bã.



*****

 After being robbed to the tune of 3,000,000,000 won, he did not have the strength to do anything. He was slammed by an extreme emptiness. However, on the third day after being robbed, he stood up.
Sau khi bị cướp mất 3.000.000.000 won, cậu cảm thấy mình không còn đủ sức để làm bất kỳ điều gì. Cậu rơi vào trạng thái trống rỗng tột độ. Dù vậy, vào ngày thứ ba sau đó, Lee Huyn đứng dậy. 

 There was still hope. So he could not sit and hesitate. A smile casually drifted to Lee Hyun’s mouth. Amidst the tears, laughter emerged.
Vẫn còn hi vọng. Vậy nên cậu không thể chỉ ngồi và do dự. Một nụ cười xuất hiện trên môi cậu, giữa những giọt nước mắt.

 It was all but a moment, but the touching experience of having a large sum of money that seemed to have enlighten him just a little about how to really live in the world.
Dù chỉ là một khoảnh khắc, nhưng việc từng sở hữu một số tiền lớn, điều đó đã soi sáng cho cậu, một chút ánh sáng nhỏ đủ để khiến cậu hiểu làm thế nào để có thể sống trong thế giới này.

 ‘Right. If I earned once, I can earn twice.’
"Phải. Nếu đã kiếm được một lần, mình sẽ kiếm được một lần nữa." 

 Lee Hyun was busy. 90,000,000 won (roughly $90,000 USD) was not taken away, but it did not mean he could use it all. Because the house contract was already set at 50,000,000 won so that was already set aside.
Cậu thật sự bận rộn. Tuy cậu vẫn còn lại 90.000.000 won, nhưng không có nghĩa là cậu có thể sử dụng tất cả. Bởi vì cậu vẫn còn một hợp đồng nhà trị giá 50.000.000 won đang chờ được kí. 

 He was still able to cancel the contract if he wanted, but doing so would mean he would have to pay a penalty fine. He would rather die than pay the penalty.
Cậu có thể hủy bỏ hợp đồng nếu cậu muốn, nhưng nếu làm vậy cậu sẽ phải trả một khoản tiền phạt. Cậu thà chết còn hơn.

 Ultimately, the amount that could be used was only 40,000,000 won!
Sau cùng, tất cả số tiền cậu có thể sử dụng được chỉ còn 40.000.000 won!

 All thanks to the real estate slump in the early 21st century.
Cũng may là giá nhà đất đã giảm nhiều vào đầu thế kỷ 21...


*****


 Using part of the remaining money, Lee Hyun registered in many martial arts halls such as aikido, kendo and taekwondo. He placed himself on a rigorous schedule traversing to as many as 6 different places a day. Over time his body was broken down and rebuilt at the various gyms as he continue to master these martial arts quickly.
Với số tiền còn lại, Lee Huyn đăng kí rất nhiều lớp học võ như aikido, kendo và taekwondo. Cậu tự lập cho mình một lịch trình nghiêm ngặt để có thể đi đến 6 nơi khác nhau trong một ngày. Theo thời gian, cơ thể cậu dần kiệt sức và cậu lại tiếp tục cải thiện tại các phòng tập gym, như vậy, cậu có thể nắm vững những môn võ này một cách nhanh chóng.

 The instructors there called him a 'Wild Beast'. Building his stamina, he swung his sword all day long, enough to cause blood to flow from his hands.
Huấn luyện viên gọi cậu là một "con thú hoang". Để tăng sức chịu đựng, cậu tập vung kiếm cả ngày, cho đến khi bàn tay chảy máu.

 Virtual reality game!
Trò chơi thực tế ảo!

 A place where depending on how a person moves their body in real life can affect how your body moves in virtual reality. Then wouldn't learning martial arts and studying about the game system a little more be helpful?
Một nơi mà cách di chuyển của bạn ngoài đời có thể ảnh hưởng đến nhân vật của chính bạn. Vậy nên, việc học những môn võ thuật và hệ thống game sẽ có ích.

 Of course, those that learned martial arts would not be completely advantageous. But to be even a little stronger, even at level 1, it was better to learn martial arts.
Đương nhiên, những người học võ không phải hoàn toàn có lợi. Nhưng dù chỉ mạnh hơn một chút, việc học võ vẫn tốt hơn.

 Imagine being at least 10% stronger throughout the game, the tremendous effects it would bring. Because of that, Lee Hyun spent most of his morning and afternoon learning martial arts and getting fitter, and during the evening, studied about virtual reality games. Things like: which game had the most users and how the game system worked was thoroughly analyzed.
Thử nghĩ đến việc mạnh hơn ít nhất 10% trong suốt trò chơi, những lợi ích nó mang lại là hết sức to lớn. Bởi vậy, Lee Huyn đã dành cả buổi sáng và chiều để học về võ thuật, trong suốt buổi tối, cậu học về game thực tế ảo. Những điều như: game nào có nhiều người chơi nhất và cách mà hệ thống làm việc đều được cậu nghiên cứu kỹ lưỡng.

 For every profession, city and skill Lee Hyun made analysis tables and pinned them onto the walls of his room. The paper records bombarded Lee Hyun’s room.
Với mọi ngành nghề, thành phố và kĩ năng Lee Huyn đều tạo một bảng phân tích kỹ lưỡng và dán chúng lên tường phòng mình. Căn phòng cậu tràn ngập những tờ ghi chú.

 For 1 whole year. Lee Hyun learned about martial arts and studied virtual reality games. The time of 1 year wasn’t just a preparation period, it was also used to closely observe the development of Royal Road.
Suốt 1 năm, cậu học về các môn võ và về game thực tế ảo. Thời gian 1 năm không chỉ là giai đoạn chuẩn bị, cậu còn dùng nó để quan sát chặt chẽ sự phát triển của Royal Road.

 The virtual reality game at the end was as expected. Royal Road, like its namesake, walked the path of the emperor with serenity. Possessing more than 75% of the world’s game market share, more than 90% of Korean gamers played this game. It could practically be called a scheduled sequence.
Kết thúc giống như mong đợi, Royal Road, giống như cái tên của nó, bước đi trên con đường đế vương cùng với sự thanh bình. Sở hữu hơn 75% thị trường game toàn thế giới, hơn 90% game thủ tại Hàn Quốc. 


 Especially during wars of kings, it came to a point where it overwhelmed the viewership of all other networks. The only game in the world where anybody could obtain fame, power and money. Royal Road was the result of an ingenious system interlocking with virtual reality.
Đặc biệt trong thời gian diễn gia sự kiện  "cuộc chiến giữa các vị vua", một chương trình áp đảo hoàn toàn lượng người xem của các nhà đài khác. Trò chơi duy nhất trên toàn thế giới nơi bất kỳ ai đều có thể chiếm được danh vọng, sức mạnh và tiền bạc. Royal Road là kết quả của một chuỗi hệ thống được khéo léo lồng vào nhau cùng công nghệ game thực tế ảo.

 ‘Great. All according to plan.’
"Tốt. Tất cả đều theo kế hoạch."

Lee Huyn dõi đôi mắt lạnh nhìn vào màn hình.
 Lee Hyun’s cold eyes stared at the monitor.

 That day he purchased a capsule used to connect to Royal Road for 10,000,000 won. It was expensive enough that tears seeped out, but he constantly reminded himself that it was a necessary investment. With all preparations finished. It was the beginning of the game. He felt like a soldier heading onto the battlefield.
Hôm đó, cậu đã mua thiết bị dùng để kết nối tới Royal Road, nó có giá 10.000.000 won. Cái giá này đủ khiến cậu rơi nước mắt, cậu phải luôn tự nhắc nhở mình rằng đây là sự đầu tư cần thiết. Mọi sự chuẩn bị đều đã hoàn thành. Cậu bắt đầu trò chơi, giống như một người lính chuẩn bị ra chiến trường.

Connect to Royal Road?
Kết nối đến Royal Road?

Yes | No
Có | Không 

 When the message came, Lee Hyun shouted without any hesitation.
Khi dòng chữ xuất hiện, Lee Huyn đã hét lên không hề do dự.

“Yes!”
"Có"




<Chương sau
>>

No comments: